“Hỡi người chiến sĩ đã để lại cái nón sắt trên bờ lau sậy này. Anh là ai? Anh là ai? Anh là ai?”
Cái nón sắt đề cập trong bài hát này chính là cái nón sắt được trang bị cho người lính VNCH trong nhu cầu bảo vệ sinh mạng ngoài mặt trận. Trong suốt chiều dài cuộc chiến 20 năm trên toàn lãnh thổ miền Nam Việt Nam, cái nón sắt là một vật không thể nào thiếu trên người chiến sĩ VNCH, đó là cái nón sắt M1.
-----------------
Cái nón sắt này của QLVNCH phát xuất từ cái nón sắt của quân đội Mỹ dùng từ Chiến Tranh Thế Giới Thứ II đến năm 1985. Cái nón sắt này ngoài việc bảo vệ an toàn cho sinh mệnh người lính, nó còn là một vật rất đa dụng trong sinh hoạt của người lính như có thể chứa nước uống, nấu cơm canh, để múc nước tắm, làm ghế ngồi, ngoài ra còn đựng được nhiều loại đồ vật khác nhau… khi dừng quân.
Nón M1 được chế tạo theo tiêu chuẩn một cỡ duy nhất phù hợp cho mọi người. Độ sâu của mũ khoảng 18 cm, chiều rộng 24 cm và chiều dài 28 cm, khối lượng mũ khoảng 1.3 kg.
Nón có hai lớp. Lớp bên ngoài của mũ là một vỏ kim loại còn gọi là “nồi thép,” phần ngoài của vỏ được sơn theo sắc phục của các đơn vị sử dụng. Bên trong, lớp thứ nhì là một mũ bằng nhựa được chế tác bằng thứ nhựa đặc biệt tăng thêm độ cứng, từ đó gia tăng thêm mức độ an toàn cho người lính; phần vỏ phía trong bằng hợp chất nhựa này là hệ thống dây treo có thể điều chỉnh để phù hợp với kích thước các cỡ đầu người sử dụng.
Hệ thống dây trong nón nhựa là để đỉnh đầu không áp sát với nón nhựa, và có một khoảng cách nhất định để đầu không bị nóng thái quá dưới ánh nắng. Phần bên ngoài nón sắt có gắn thêm vào một băng cứu thương và được bao bằng một lớp lưới để giảm độ phản chiếu ánh sáng từ vỏ sắt hoặc để ngụy trang cây cối tùy theo địa hình khi tham chiến. Người dùng nón có thể gắn thêm cành, lá cây để tăng mức độ ngụy trang, tránh sự quan sát của địch quân. Chiếc nón sắt M1 được quân đội Mỹ sử dụng đến năm 1985, sau đó được thay thế bằng M1C và M2.
Nón sắt là một vật cần thiết cho người lính VNCH để bảo vệ cho người lính chiến và nói lên được sự quan tâm đến sinh mạng của một người cầm súng khi ra trận. Qua đó chúng ta thấy mối chăm sóc đặc biệt của chính quyền với hàng ngũ bảo vệ quốc gia, họ cần được trang bị những nhu cầu cần thiết trong việc giảm thiểu mức độ sát thương của địch ngoài mặt trận.
Nón sắt M1 có công dụng giúp người lính ngoài mặt trận giảm được mức độ thương vong do các mảnh văng do bom, đạn, lựu đạn, mìn… từ phía địch gây ra. Nón sắt dùng để chống lại mức độ sát thương của các loại đạn bắn thẳng như AK-47… Nếu khoảng cách bắn xa cũng như góc va chạm giữa đạn và mũ nhỏ thì viên đạn sẽ bị nảy ra và gây ra một vết lõm trên mũ, tránh được thương vong cho người đội.
Nếu khoảng cách gần và góc va chạm giữa đạn và mũ gần như vuông góc thì đạn sẽ dễ dàng xuyên qua mũ và gây sát thương. Rất nhiều chiếc mũ sót lại sau trận chiến với các vết thủng do đạn bắn thẳng gây ra đã chứng tỏ điều này.
Đến năm 1971, khi cuốn phim “Người Tình Không Chân Dung” được trình chiếu ở Sài Gòn, thì một bản nhạc rất hay, mang nhiều ấn tượng cho người lính VNCH trong quá khứ, đó là nhạc phim “Người Tình Không Chân Dung,” nói về thân phận của của cái nón sắt, do ca sĩ Lệ Thu trình bày làm xao xuyến không biết bao nhiêu trái tim của người chiến sĩ VNCH, một sáng tác của nhạc sĩ Hoàng Trọng:
“Hỡi người chiến sĩ đã để lại
cái nón sắt trên bờ lau sậy này
Bây giờ anh ở đâu, bây giờ anh ở đâu?
Còn trên đời này đang xông pha đèo cao dốc thẩm
hay đã về bên kia, phương trời miên viễn chiêm bao.
Trên đầu anh cái nón sắt ngày nào ấp ủ
mộng mơ của anh mộng mơ của một con người.
Ôi nó khác chi mây trời hiền hòa
khác chi bốn mùa êm trôi
có tiếng cười thủy tinh của vài đứa trẻ
và hơi ấm vòng tay ôm của một người vợ hiền
phải thế không anh?
Trong cái nón sắt của anh
mặt trời vẫn còn đó ban ngày
và ban đêm mặt trăng hoặc muôn muôn
triệu triệu vì sao vẫn còn đó
tất cả vẫn còn đó vẫn còn đó.
Nhưng anh bây giờ anh ở đâu
con ễnh ương vẫn còn gọi tên anh trong mưa dầm
tên anh nghe như tiếng thở dài của lòng đất mẹ
Dạo Tháng Ba tên anh lẫn trong tiếng sấm đầu mùa mưa
nghe như tiếng gầm phẫn nộ đến từ cuối trời.
Hỡi người chiến sĩ đã để lại cái nón sắt
trên bờ lau sậy này
Anh là ai? Anh là ai? Anh là ai?”
mặt trời vẫn còn đó ban ngày
và ban đêm mặt trăng hoặc muôn muôn
triệu triệu vì sao vẫn còn đó
tất cả vẫn còn đó vẫn còn đó.
Nhưng anh bây giờ anh ở đâu
con ễnh ương vẫn còn gọi tên anh trong mưa dầm
tên anh nghe như tiếng thở dài của lòng đất mẹ
Dạo Tháng Ba tên anh lẫn trong tiếng sấm đầu mùa mưa
nghe như tiếng gầm phẫn nộ đến từ cuối trời.
Hỡi người chiến sĩ đã để lại cái nón sắt
trên bờ lau sậy này
Anh là ai? Anh là ai? Anh là ai?”
Câu chuyện về cái nón sắt
Quân lệnh của Tướng Nguyễn Khoa Nam về cái nón sắt. Cuối năm 1969, lúc bấy giờ, tình hình an ninh các xã ấp, quận lỵ thuộc tỉnh Ðịnh Tường rất rối ren. Tin tức từ các chiến trường lớn nhỏ dồn dập báo về với bao sự chết chóc, bị thương và tổn thất.
Ðúng vào thời điểm dầu sôi lửa bỏng càng ngày càng gia tăng thì Ðại Tá Nguyễn Khoa Nam, lữ đoàn trưởng Lữ Ðoàn 3 Nhảy Dù, được Bộ Tổng Tham Mưu điều động về giữ chức vụ Tư Lệnh Sư Ðoàn 7 Bộ Binh, kiêm Tư Lệnh khu chiến thuật Tiền Giang, thay thế cho Thiếu Tướng Nguyễn Viết Thanh được thăng tiến làm Tư Lệnh Quân Ðoàn IV, Quân Khu IV.
Tin tức được loan truyền nhanh chóng, từ tiền tuyến đến hậu phương, từ các đơn vị tác chiến, đến những quân binh chủng ngành trực thuộc Sư Ðoàn, đều tỏ vẻ lạc quan thấy rõ, với sự lãnh đạo mới của người hùng oanh liệt thuộc binh chủng thiện chiến Nhảy Dù. Song song đó, một lệnh đặc biệt lần đầu tiên trong quân sử Sư Ðoàn, với công văn được gởi đi khắp các đơn vị trong Sư-Ðoàn có nội dung: “Tất cả quân nhân các cấp luôn luôn phải mang súng và đội nón sắt khi di chuyển bất cứ ở nơi nào. Ngoài ra, xe Jeep đều phải tháo mui để trần.”
Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam(Hình:Hưng Việt)
Bấy lâu, người quân nhân Sư Ðoàn đội nón lưỡi trai bằng vải ka-ki xanh khi đi ra ngoài, còn chiếc nón sắt chỉ sử dụng lúc ban đêm đi trực hay canh gác tiền đồn mà thôi! Phải công nhận, trọng lượng chiếc nón sắt của Mỹ mà bên trong còn có thêm một chiếc nón lót nhỏ hơn bằng nhựa, cùng với những dây da và vải để điều chỉnh khi đội chụp lên đầu không phải là nhẹ. Nếu ai không quen thì sẽ cảm thấy nặng nề và khó chịu lắm!
Nhưng nay lệnh của tư lệnh sư đoàn ban ra thì ai mà dám không thi hành? Cho nên, từ đại tá tư lệnh trở xuống đến hàng binh, bắt buộc quân nhân các cấp đều phải kè kè bên khẩu súng lục, hay cây súng M-16 và chiếc nón sắt to tướng bên cạnh, lúc làm việc cũng như khi đi ra ngoài. Hiện tượng mới lạ này không chỉ thấy được trong căn cứ quân sự Ðồng Tâm ở Bình Ðức mà ngay cả trong thành phố Mỹ Tho. Kể từ những tháng ngày cuối năm 1969, nhan nhản trên các đường phố và nơi chợ búa, người dân thành thị thấy lính Sư Ðoàn 7 đầu đội nón sắt.
(Trịnh Khánh Tuân; nguồn Trang Văn Nghệ Người Lính VNCH)
----------
Yến Ngọc Hải Âu
BÊN BỜ LAU SẬY
Chiếc nón sắt bên bờ lau sậy
Người nằm đây hây tận phương trời nào
Mấy mùa mưa gió thét gào
Chiến bào áo trận bão hòa sa cơ
Thế cờ xoay chuyển xóa mờ
Chinh nhân một thuở bây giờ ở đâu ?
Hồn xưa dấu tích bể dâu
Chôn sầu dĩ vãng chân trời xa xăm
Bao năm dạ khúc quân hành
Màu xanh áo trận bạc màu gió sương
Chông gai phủ kín nẻo đường
Thương anh lính chiến giữ yên quê nhà
Mẹ già ra ngóng chờ trông
Mắt buồn thấm lệ theo dòng thời gian
Chờ con thắng trận vẻ vang
Muôn ngàn câu hát sử vàng ghi tên
Bên bờ lau sậy lãng quên
Lênh đênh ngày tháng trên đường hành quân
Dấu chân in đậm chiến trường
Thương người tử sĩ cuối cùng nằm đây.
Y. N. HẢI ÂU
----------
Người Lính VNCH - Loc Tran
Cái nón sắt, úp trên báng súng,
Đôi giày saut, còn rịnh máu tanh,
Người chiến binh, dừng bước quân hành,
Trên khu đồi nương, im trong chiều buông.
" mờ trong bóng chiều, một đoàn quân thấp thoáng, núi cây rừng lắng tiếng nghe hình dáng..."
LT, CALI.
Đôi giày saut, còn rịnh máu tanh,
Người chiến binh, dừng bước quân hành,
Trên khu đồi nương, im trong chiều buông.
" mờ trong bóng chiều, một đoàn quân thấp thoáng, núi cây rừng lắng tiếng nghe hình dáng..."
LT, CALI.
----------
Vĩnh Lộc
BỮA CƠM NGOÀI CHIẾN TRƯỜNG
Bốn năm thằng lơ láo
Áo quần rách tả tơi
Ăn cơm bên xác người
Tay bốc, tay cầm súng
Lòng nhớ mẹ phương Tây
Ý thương em chạy giặc
Xóm làng sầu khôn khuây
Đất trời thêm hiu hắt
Ăn xong, múc nước ruộng
Uống đại cho qua ngày
Quê nhà em có biết
Chinh chiến thân lưu đày?
Ăn được là điều may
Có khi hai, ba ngày
Không ăn, chẳng có uống
Ta nằm với cỏ cây
Trần Dzạ Lữ
(Phong Điền 25.5.1972)
----------------
Nho Dang
chiếc nón sắt đong đầy giòng nước suối
Uống mấy cho vừa lưng ướt đãm mồ hôi
Em có biết lên đèo xuống vực
Những nhọc nhằn nào biết nghỉ ngơi
Dặm trường da ngựa bọc thây
Làm thân lính trận mâý ai trở về
Ven rừng ven suối ven đê
Mô hoang xiêu lạc dưới trời lãng quên
chiếc nón sắt đong đầy giòng nước suối
Uống mấy cho vừa lưng ướt đãm mồ hôi
Em có biết lên đèo xuống vực
Những nhọc nhằn nào biết nghỉ ngơi
Dặm trường da ngựa bọc thây
Làm thân lính trận mâý ai trở về
Ven rừng ven suối ven đê
Mô hoang xiêu lạc dưới trời lãng quên
Đính Chính:
* Trinh Khanh Tuan
XIN ĐÍNH CHÍNH!!
Tôi, Trịnh Khánh Tuấn tác giả bài viết "Cái nón sắt của người lính VNCH", chưa từng quen biết ông nào có tên là Huỳnh Công MInh. Nhưng trong bài viết ở đây tôi lại thấy có tên ông này đúng chung với tôi ?? Không biết đẳng cấp vô liêm sĩ của ông này ở mức độ độ nào??
Bài viết được Post tại trang Blog "Vị Mặn Quê Hương" nơi đường link
https://kimanhl.blogspot.com/search?q=c%C3%A1i%20n%C3%B3n%20s%E1%BA%AFt%20&fbclid=IwAR1EnirmCK-OZjCHHYyr0WqJIna6Q6fNdcj5kLr_RAvAgJF11j0VSdOkSW4
-------
XIN ĐÍNH CHÍNH!!
Tôi, Trịnh Khánh Tuấn tác giả bài viết "Cái nón sắt của người lính VNCH", chưa từng quen biết ông nào có tên là Huỳnh Công MInh. Nhưng trong bài viết ở đây tôi lại thấy có tên ông này đúng chung với tôi ?? Không biết đẳng cấp vô liêm sĩ của ông này ở mức độ độ nào??
Bài viết được Post tại trang Blog "Vị Mặn Quê Hương" nơi đường link
https://kimanhl.blogspot.com/search?q=c%C3%A1i%20n%C3%B3n%20s%E1%BA%AFt%20&fbclid=IwAR1EnirmCK-OZjCHHYyr0WqJIna6Q6fNdcj5kLr_RAvAgJF11j0VSdOkSW4
-------
Trinh
Khanh Tuan thân mến;
SORRY!
Tôi vô tình lướt facebook, và gặp được bài viết này. Với tôi,
đây là bài viết có gía trị về lịch sử, mà con cháu của
chúng ta cần biết để tra cứu, tìm hiểu một khi thế hệ chúng
ta qua đi. Tôi không biết chính xác về tác gỉa của bài viết.
Điều mà tôi có thể làm là ghi lại tất cả những tên hay nguồn
có liên quan đến bài viết mà tôi ghi lại.
Tôi mong muốn được giữ bài viết này của anh tại blog "Đà Lạt
Ngày Về"....
YES?, or NO?
* Nếu anh cho phép, cho tôi "YES", ngược lại
* Nếu anh KHÔNG BẰNG LÒNG, cho tôi "NO", tôi sẽ XÓA NGAY LẬP TỨC
khi tôi nhận được tin anh
Cảm ơn,
Một lần nữa....
SORRY
*Thanh Nguyen
Trinh Khanh Tuan Sorry. I will fix it as soon as I can.
*Trinh Khanh Tuan
Thanh Nguyen , không có chi đâu , tôi biết C/H không biết việc này. Trước đây mấy
năm các cháu Hậu Duệ VNCH vùng nam Đức cũng đã từng có lên tiếng trên
FB về việc này rồi.
----------------
No comments:
Post a Comment