LT: Thương tiếc các chiến hữu của Tiểu đoàn 221 Pháo Binh đã bỏ mình trên đường di tản!
“Ngày này nhớ lại ngày xưa
Vết thương mưng mủ giữa mùa lui binh”
“Ngày này nhớ lại ngày xưa
Vết thương mưng mủ giữa mùa lui binh”
-------------------------
Tháng ba nhận lệnh lìa biên ải
Kéo súng lui binh giữa bụi mù
Xe qua Diệp Kính chào em gái
Đâu ngờ xa cách mãi Pleiku...
Qua đường mười bốn người đông nghịt
Quân đi dân chúng lấn chen hàng
Quân-Dân-Cá-Nước tình chan chứa
Có khi nào lại chẳng cưu mang
Đoàn xe chậm rãi lăn từng bước
Đạn pháo rê theo nổ dậy trời
Những xác người tung rung tiếng thét
-Xác nào là xác của con tôi!
Tu Na đèo dốc tanh mùi máu
Kéo súng lui binh giữa bụi mù
Xe qua Diệp Kính chào em gái
Đâu ngờ xa cách mãi Pleiku...
Qua đường mười bốn người đông nghịt
Quân đi dân chúng lấn chen hàng
Quân-Dân-Cá-Nước tình chan chứa
Có khi nào lại chẳng cưu mang
Đoàn xe chậm rãi lăn từng bước
Đạn pháo rê theo nổ dậy trời
Những xác người tung rung tiếng thét
-Xác nào là xác của con tôi!
Tu Na đèo dốc tanh mùi máu
Dựng súng ven rừng bảo vệ dân
Đạn hết…lịnh truyền qua tiếng nấc
-Phá nòng…cơ bẩm tháo quăng sông!
Chưa có bao giờ lòng pháo thủ
Thèm trút men cay xoá nỗi buồn
Đêm nằm suối đá nghe đau thắt
Tiếng người não nuột khóc quê hương!
Vượt bao nguy khốn về Thạnh Hội
Cầu phao ngồi đợi lượt sang sông
Thần chết gieo mầm theo đạn cối
Dòng nước sông Ba máu nhuộm hồng...
Tháng ba...lệnh rút về duyên hải
Hẹn ngày trở lại giữ biên cương
Lính nhỏ nào hay cơn thành bại
Đâu biết lần đi...biệt chiến trường!
Ơi người em gái Pleiku cũ
Có còn nhớ đến lính ta không
Ta đi theo gót đoàn quân mỏi
Lực cùng không giữ vẹn non sông!
Phố núi bây giờ mây có thấp
Có còn sương trắng những mùa đông?
Bốn bảy năm rồi ta vẫn nhớ...
“Em Pleiku má đỏ môi hồng”...
Tháng ba kéo súng đường di tản
Là mãi chôn vùi mọi ước mong!.
-Chàng Đông Ry Nguyễn
---------------
Nguyen Anh-Vu
THÁNG TƯ LẠI NHỚ
Chiều nay bỗng nhớ ngoài biên ải
Đạn réo bom rơi khói bụi mờ
Tháng tư…ừ nhỉ, mùa tang chế
Có những người đi chẳng trở về
Lòng ta bỗng chạm niềm đau xót
Xương máu tủi hờn khắp núi sông
Em gái rưng rưng giòng lệ ướt
Nửa để tang cha nửa khóc chồng
Bạn ta trút bỏ yên cương xuống
Mộng chí trai hùng trả chửa xong
Trời nam lửa đạn tàn chinh chiến
Con về lòng mẹ chẳng trông mong
Rượu đâu đủ uống ngày thua trận
Cất tiếng cười khan rợn đất trời
Đời chẳng dung thân người chiến bại
Ngục tù tiếp nối cuộc rong chơi
Tháng tư...lại nhớ mùa quốc biến
Năm tháng chưa mờ vết sẹo khô
Sông núi còn kia người năm cũ
Chân trời lưu lạc bước bơ vơ…
-Chàng Đông Ry Nguyễn
No comments:
Post a Comment