Monday, March 27, 2023

ĐOẠN TRƯỜNG KHÚC - Quan Duong

ĐOẠN TRƯỜNG KHÚC

Quan Duong
Tôi gặp em đầu năm 1974 tại Phú Phong Bình Khê . Lúc đó em đang học lớp 11 tại Trường Trung học Quang Trung còn tôi là một quân nhân biệt phái đang làm việc tại An Nhơn Bình Định . Cuối năm 74 hai đứa làm đám cưới kiểu nhà binh giữa cơn biến động của chiến tranh đang bước vào giai đoạn khốc liệt 
------------------ 

* Tấm hình đen trắng ngày 14/02/1975 ( Mồng 4 tết Ất Mão ) chụp tôi và em đi lễ chùa Thiên Tôn thuộc xã Bình Tường . Không gian của những ngày tết trầm lắng và lúc đó không ai tưởng tượng ra rằng chỉ một tháng sau (14/03/75) là cuộc triệt thoái khỏi Pleiku của quân đội theo tỉnh lộ 7 đẩm đầy đau thương và nưỡc mắt . Là khởi đầu của những cuộc chia ly bi thảm . Tôi và em cũng suýt phải mất nhau 
 
* Tấm hình màu cạnh bên được chụp vào cuối năm 2019. Cũng vẫn là tôi và em nhưng nơi chụp không còn trên mảnh đất miền Nam của đất nước tôi nữa mà là đang ở trên miền Nam của đất nước Hoa Kỳ . Nơi cách Việt Nam nửa vòng trái đất
 
Trên cả hai tấm hình có thể thấy chúng tôi yên ả tưởng chừng như một mặt nước hồ phẳng lặng không gợn sóng. Nhưng quãng thời gian để đi từ tấm hình kia đến tấm hình nọ , hai vợ chồng tôi dắt tay nhau đi trên một chiếc cầu dài gần 50 năm . Trên chiếc cầu đó là khói lửa chiến tranh . là ngục tù, là đau thương và nước mắt. Chiếc cầu có tên Đoạn Trường Khúc
 
ĐOẠN TRƯỜNG KHÚC

Những ngày theo em
Anh trồng cây si trước cửa
vì thương mái tóc huyền buông lơi quá nửa
Thương miệng em cười xinh quá là xinh
Thương đôi mắt em bát ngát hửu tình
Thương sóng mũi cao
Thương làn da em trắng
Những buổi tan trường em về với nắng
Má em hồng ôm mộng nở hoa duyên
Anh đi theo em ngớ ngẩn cả tâm hồn
Dù đời nhà binh tháng ngày luôn ngắn ngủi
Anh yêu em tim anh mềm quá đổi
Mặc kệ chiến trường đang lửa bỏng dầu sôi
Những ngày yêu em
Anh thường làm thơ thương nhớ
Anh yêu từng con đường chân em đi trên đó
Yêu mái tole nghèo của xóm tản cư
Yêu quê em rất đổi không ngờ
Như yêu quê mình trong những ngày phiêu bạt
Yêu bà mẹ hiền nhịn cơm nuôi em ăn học
Bình thản vô cùng như chẳng có chiến tranh
Mẹ không giống anh vì mẹ chẳng có hai bên
Chẳng có hận thù
Và tim mẹ chẳng dẫy đầy sắt đá
Mẹ thương anh vì anh yêu con của mẹ
Những ngày bên em
Không còn thầm thương trộm nhớ
Từ giả thơ ngây em làm vợ hiền bé nhỏ
An phận bên chồng không mơ ước cao sang
Nhà mình nghèo nhừng đầy dẫy yêu thương
Em thường chọc ngày xưa anh theo em ngớ ngẩn
Anh mĩm cười và yêu em vô tận
Em hứa suốt đời mãi mãi bên anh
Mình yêu nhau như chẳng có chiến tranh
Như tất cả hận thù đều dừng chân trước cửa
Mình yêu nhau là mình yêu quá đổi
Yêu quên cuộc đời phiêu bạt muôn phương
Ai ngờ đâu có những chuyến lên đường
Mà phút chia ly lại đầy nước mắt
Ngày chiến tranh bước vào tàn khốc
Quê em nghèo thêm một chuyến tản cư
Em trên vai trĩu nặng mối u sầu
Giờ ly biệt thắt lòng anh ở lại
Anh xa em rồi em vô cùng bé nhỏ
Vì anh còn có hai bên
 
Đường tản cư em mắt lệ hoen tròng
Thêm luyến nhớ cho người trong cuộc chiến
Thôi em nhé cuộc tình tuy lận đận
nhưng lòng nhủ lòng giữ vẹn sắt son
Rồi cuộc chiến tàn
Xin gửi trả thời gian cuộc đời đã mất
Anh đi tìm em trên xác người chồng chất
Trắng hai tay và đen cả tương lai
Anh đi tìm em quần áo rách tả tơi
Nhưng trái tim nồng vẫn còn vương màu áo trắng
Vẫn mãi trong anh dáng em về với nắng
Vẫn nụ cười anh một thuở đảo điên
Đi tìm em cùng trả nợ oan khiên
Ta đã trót vay từ kiếp trưóc
Đi tìm em giữa những người đã chết
Giữa những người còn và giữa cả biển khơi
Đi tìm em lòng anh nát tơi bời
Em yêu thương mình đã thề cùng chung nhịp thở
 
Mình gặp lại nhau Sài Gòn đang hấp hối
Em nghẹn ngào nhìn anh không nói
Đau xót vô cùng nhưng chẳng dám thở than
Quần áo tả tơi những ngày nhịn đói không cần
Mình gặp lại nhau như là còn tất cả
Dù bây giờ đã trở thành dâu bể
Dù trắng cả hai tay
Dù bóng đen bủa lấy tương lai
Dù con sắp chào đời
Dù trái tim tan nát
Thấm thía vô cùng khi đầt nước mình đã mất
Thương vô cùng em vất vả ngược xuôi
Biết lấy gì chia xẻ với em đây
Những êm ấm ngày xưa nay đã không còn nữa
Anh đặt tên con Lục Bình
Trong những ngày ly loạn
Bởi đời anh lận đận
 
Nổi trôi theo con nước xuôi giòng
Như cánh bèo muôn kiếp gian truân
Mai mốt ra đời khổ đau con phải nhớ
Mẹ đã ươm vào con từng hơi thở
Hoa lục bình nhuộm màu tím quê hương
Nhục đau này xin để lại cho con
Giòng máu trong ba muôn đời bất khuất
Ba năm rồi
Em làm người cô phụ
Bởi nợ tiền khiên anh trả hoài chưa đủ
Nên em mưa nắng đợi chờ
Đêm trong tù anh nhớ màu áo xưa
Nhớ con đường dấu chân em đi vào xóm nhỏ
Nhớ mái tóc buông lơi quá nửa
Nhớ miệng em cười quá đổi là xinh
Anh xa em sỏi đá cũng buồn
Nên mây mãi giăng một màu mây tím
Quan Dương
Trại A 30 /78
----------------
 
Comment:
* NGuyễn Phong
Bài thơ rất hay! Tình yêu của hai bạn trải nhiều cung bậc cam go thử thách, nhưng quá đẹp và giờ này đã êm ả bình yên! Xin tạ ơn Thượng Đế!
Chúc hai bạn từ nay càng khắng khít, hạnh phúc tăng lên mãi…
* Lan Phuong HA
Hai bạn đẹpvà dễ thương quá xin chúc mừng tình nồng đến đầu bạc răng long
* Christian Phan
Hai người thật thủy chung như nhất, dù cuộc chiến tàn và lòng người ly biệt.
* NhãTrang Le
Nắm tay nhau từ ngày đầu và đến cuối cuộc đời nhé 🌹❤️🌹. Mừng anh chị ! Khi nào đi Houston, gọi N.
lâu ngày !!
* Thu Phương Nguyen
Quá tuyệt vời với cuộc tình thắm thiết...Chúc anh Quan và Thu Ba mãi mãi không rời tay nhau.
* Hue Nguyen
Bài thơ đầy tình yêu thắm thiết chúc anh chị luôn mãi hạnh phúc trên con đường dài của cuộc đời dâu bể nghe hai anh chị có nét mặt giống nhau thường ông bà ta hay gọi là nét phu thê sẽ sống đến răng long đầu bạc đó
* Mai Pham
Mừng anh chị đã đi suốt cùng một đoạn đường tình yêu tuy có chông chênh, nhiều thử thách nhưng vẫn luôn mãi bên nhau.
* Anh Lam
Tuyệt vời lắm quảng đời lận đận nhưng cuối con đường lại trải thãm hoa hồng.
* Thao Ha
Nắm tay nhau đi suốt cuộc trường chinh, trãi qua bao khổ khổ đau ngục tù chia cách vẫn bên nhau đi đến đất nước Tự do. Mở ra tương lai tươi sáng cho con cháu.
Xin chúc mừng tỷ tỷ !
* Hồ Duy Hạ
Cô em này luôn ủng hộ chúc mừng là fan luôn hâm mộ từng dòng thơ con chữ của anh và chúc mừng tình cảm của anh chị lắm lắm
* Son Dang
Những bài thơ, bài viết, xin lưu lại cho con cháu, họ hàng, hậu duệ VNCH trong và ngoài nước biết. Cảm ơn!.
Tôi thích những bài viết nhà văn quân đội Phan Nhật Nam, Vương mộng Long, anh Quan Dương và Phạm tín An Ninh cùng quê Ninh Hoà.
* Đặng Kim Dạ Trinh
Tấm ảnh thật giá trị với thời gian thật đẹp.
* Nguyễn Hữu Minh
Phải công nhận dân Ninh Hòa, Khánh Hòa, lúc nào và ở đâu trong hoàn cảnh nào cũng luôn lãng mạn...
* Ngoc Bich
Cặp đôi hoàn hảo và dễ thương
* Nhất Lục
Thơ tình của anh Quan Dương hay tuyệt!
Chúc anh chị nhiều sức khỏe và cùng nắm tay nhau đi đến cuối con đường.
* Thimyngoc Huynh
Hình ảnh thật đẹp Chú & Thím ơi! Nhìn thấy tuổi này của chú thím mà vẫn vui vẻ đồng hành với nhau làm con rất ái mộ. Kính chúc chú thím luôn dồi dào sức khỏe
* Toi Nguyen
Xin chúc mừng… cặp đôi hoàn hảo, luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé hai bạn…
* Lê Hợp
Ta nghe từng hơi thở trong thơ
* Nguyễn Thị Thanh Vinh
Mối tình thơ mộng đầy uẩn khúc và kết cục là hạnh phúc viên mãn .... chúc mừng anh chị ..
* Nghia Le
Đúng là “ Đoạn Trường Khúc” mà chính tôi cũng từng đi qua nhưng không thể có được những vần thơ tuyệt diệu như Quang Dương. Chúc mừng hạnh phúc người bạn tù A30. Tacoma , WA 27/3/2023
* Phi Trường Lê
Trời chú lừa cô sớm thế,còn chưa đủ 18t đã lấy chồng rồi 😀,chúc cô chú nhiều sức khoẻ ạh
* Quan Duong
Phi Trường Lê cô quen chú năm 18 và 19 tuổi mới có chồng
* Bá Hậu
Bài thơ rất hay y nghĩa sâu sắc chúc anh chị và gia đình mạnh khỏe hạnh phúc
* Lê Tất Sĩ
Bài thơ đẹp quá .Bạn có Phước Duyên lớn
Thành thục chúc mừng nhé
* Sáng Lê Thị
Đẹp đôi lắm anh
* Van Tuong
Có duyên mới biết được anh và chị..Đoạn trường khúc.lắm nỗi bi thương..Chúc hai người nhiều sức khoẻ bên nhau thật hạnh phúc
* Mai Doan
Chúc mừng hai anh chị răng long tóc bạc đã 50 năm and more , more
* Đông Nghi
Hình như năm 1974 chúng ta không có lớp 11 chỉ có lớp Đệ nhị. Phải không? Trong hình năm 1974 bạn là lính sao mái tóc giống hippy thế bạn?
* Quan Duong
Đông Nghi hình như lớp 11 có đâu từ năm 72-73 gì đó rồi . Bà xã tôi tóc dài nhưng khi mang bầu thì cắt tóc ngắn lại . Tụi này cưới nhau cuối thâng 12/74 bốn tháng sau thì Bình Định mất . À lúc đó tôi đang là cảnh sát nên đâu ai dám cắt tóc tôi hi hi hi
* Nguyễn Minh Tri
Đông Nghi Dạ, từ 1971 là đã đổi từ lớp năm, tư, ba, nhì, nhứt.. thành một, hai, ba, bốn, năm.. rồi anh, đồng thời cũng bỏ kỳ thi trung học đệ nhất cấp, qua 1973 thì bỏ luôn kỳ thi tú tài một.
 

No comments: