Sunday, April 9, 2023

Nhật lệnh tháng Tư… Hoài Nguyễn

Nhật lệnh tháng Tư…

Hoài Nguyễn
Trinh Maria


Nhớ hoài một sáng tháng tư
Nhật lệnh buông súng, thực hư không ngờ!
Sài Gòn mưa thấm ướt cờ.
Bâng khuâng hồn lính dật dờ phương xa.
 
------------------- 
Lời hèn tướng đã buông ra.
Ba quân ngơ ngẩn, xót xa tan hàng.
Còn đâu - cố gắng - hô vang!
Còn đâu nhịp bước hiên ngang quân hành
Chiến trường đâu tiếc tuổi xanh!
Áo bào chưa kịp cuộn quanh thân mình.
Mưa buồn từng hạt lặng thinh.
Chân lê bước mỏi, hồn Kinh Kha buồn.
Sáng mùa hè, chẳng nắng vương.
Bạn bè ơi! sẽ đôi đường chia ly…
Buồn sao giây phút phân kỳ.
Trông giọt lệ lính, ôm ghì nỗi đau.
Mây mù lơ lửng trắng đầu.
Đồi Tăng Nhơn Phú một màu bi ai…
Đường về chẳng thấy ngày mai.
Tàn binh bại trận, tương lai xám mờ…
Sài Gòn ơi! Chỉ là mơ…
Bốn mươi năm lẻ, chút khờ khạo tôi …
Hoài Nguyễn 
-----------------
 
Phùng Công Quang
THÁNG TỬ CỦA THẰNG LINH MIỀN NAM VIỆT NAM
LanPhi
khi cuộc đời như mảnh vỡ chiếc ly
cuộc tàn phá những trái tim chai khách sạn
những người lính không chết trong bom đạn
chết trong tù _ sau ngày tháng tư đen
cuộc chiến đi qua _dân tộc yếu hèn
quỳ hai chồng và bạn thân làm nô lệ
chúng tuyên bố chiến tranh ý thức hệ thống
đất nước mình _ giờ giặc mới đau
cha mẹ _ vợ chồng_ bạn xa nhau
những tên lính lưu vong lìa Tổ Quốc
những anh hùng đi săn nghe "mất mật"
giờ tha thẩn nơi đất lạ quê người....
tháng tư về _nơi miên viễn mồ côi
ngồi nhớ hết những anh em đồng đội
chiến thuật vùng gió mưa lội ngược dòng
nắng gió lào _ phơi áo ChuPao
đêm Kontum tiền đồn ngắm ngàn sao
mai khẩu súng dẫn đường vào Lệ Khánh
"chốt"_ mở đường vào đánh
Bạn có máu thù hận _ Special
vào Pleimechận kẻ thù như điên
night close chốt mắt thanh trừng qua biên giới
kinh Vĩnh Tế nước đồng con cá trượt
vào núi dài _ Ô tà soóc _ Hang Dơi
hành quân hai mùa mưa nắng bỏ đời
làm chiến binh mạng treo trên đầu súng
live dead ngang không buồn phân số
by sanh làm trai sông loạn
live có tên chết phỉ chí tang bồng
chiến sinh mạng bù đắp cho tổ quốc...
những thằng lính...miền Nam ngày xưa có thật
is memory about...one end of the black...
LanPhi
 
-------------
 
Mac Phi Hoang
DI NGUYỆN
Một mai tôi xuôi tay nằm xuống
Giã biệt đời, tổ ấm, người thân
Xin đừng ai bi thương sầu nảo
Mừng cho tôi đi hết đường trần
Đám tang tôi vô cùng đơn giản
Không pháp danh, chức tước, phủ cờ
Không lễ nghi sắc màu tôn giáo
Chỉ bạn bè kể chuyện ngâm thơ
Sẽ có một bàn hoa hương án
Tấm ảnh tôi ở đấy mỉm cười
Chào bạn bè thắp hương tiễn biệt
Cùng vợ con đáp lễ mọi người
Đừng chôn tôi làm gì tốn đất
Trong quan tài ngục thất cô đơn
Hãy để tôi reo cùng ngọn lửa
Nắm tro tàn rải xuống đại dương
Tôi chỉ xin một điều duy nhất
Cho tôi mang vào chốn lò thiêu
Tấm bản đồ Việt Nam Tổ Quốc
Và Cờ Vàng Ba Sọc dấu yêu
Tôi không mơ tây phương cực lạc
Tôi không mong thượng giới thiên đường
Tôi chỉ ước trở về đất Việt
Cùng đồng bào quang phục quê hương.
http://fdfvn.wordpress.com
-----------------
 

Cam Tran
Đã 48 năm, đàn em gọi điện thăm còn nhắc anh nhớ lại:
Ngày 9-4-1975 Tiểu Đoàn mình đánh trận ngon lành
Ba SĐ địch quân bao vây đánh vào Long Khánh
Tuyến thép đầu Xuân Lộc giữ vững được sau cùng
TĐ 1/48BB chịu sức tấn công biển người của SĐ 266 Bắc quân
Chặn địch qua Cua Heo mặt Tây Bắc đánh vào
TĐ mình làm trừ bị cho BTLSĐ 18BB@ ngả ba Tân Phong
Được lệnh tăng cường một chi đoàn Thiết Giáp
Giải tỏa làng TPB/LK địch chiếm giữ đầu cầu
Hay không bằng hên, TG có BB tùng thiết
Im lặng điều quân, vào rừng cao su tiến nhanh
Vượt tuyến xung phong qua đường rầy, địch không phát hiện
Chạm địch bất ngờ, họ không kịp trở tay
Hỏa lực TG, súng BB vãi đạn vào bia người hoảng hồn bỏ chạy
Nhờ yếu tố bất ngờ TG cùng BB nổ súng; phi pháo yểm trợ kịp thời
Xác người phơi thây trên rừng, dưới hố, gốc cây
Một trận đánh hãi hùng chưa bao giờ thấy trước
Thắng trận nhờ, hay không bằng hên, dù gan dạ can trường
Mỗi năm lại đến ngày 9 tháng 4 nhắc lại, nhớ tướng Lê Minh Đảo qua đời
Một kỷ niệm buồn trong thời buổi chiến tranh
(Ảnh lưu niệm của KM, người em đồng đội TĐ 1/48BB, cùng tham gia trận đánh ngày 9-4-75 tại Xuân Lộc-LK)
 
------------------

Diem Ngo
QUỐC HẬN 48, NHỚ HAY QUÊN
Lại thêm một lần dân Việt ngậm ngùi tưởng niệm Quốc Hận 30 tháng 4! Thật buồn đến nhức buốt tâm can như Lương Trần đã thốt lên “ Hận lũ con hoang hận ngút trời. Hận này sao viết hết thành lời!”
 
Có người nghĩ rằng, nên quên quá khứ để hướng về tương lai. Thậm chí, có người còn cổ võ quên hận thù để hòa giải hòa hợp dân tộc! Thật mỉa mai! Làm sao quên được quá khứ? Làm sao quên được mối hận mất nước? Hình ảnh người chiến sĩ cộng hòa tức tưởi buông súng đầu hàng khi đạn đã lên nòng. Hình ảnh ngũ tướng anh hùng tuẫn tiết để bảo toàn danh dự. Hình ảnh người tù cải tạo vùi thân trong trại lao động khổ sai. Hình ảnh người thiếu nữ nhũn mềm trong tay hải tặc. Hình ảnh người mẹ cắt máu thay sữa cho con bú trên thuyền vượt biên…Tất cả còn đó như một tiếng nấc ngàn thu! 
 
Bốn mươi tám năm trôi qua, lịch sử vẫn chưa sang trang và bối cảnh thế giới hôm nay vẫn chưa thật sự thuận lợi cho công cuộc đấu tranh dành lại tự do dân chủ cho dân Việt. Tây Tạng sau 64 năm vẫn chưa thoát khỏi ách thống trị Bắc Kinh. Tân Cương vẫn bị đàn áp thô bạo. Hồng Kong sau những ngày hùng khí bốc lên như bão lửa, rồi lại cũng chìm xuống trong gọng kìm Bắc Kinh một cách thê thảm! Đài Loan cũng đang bi Bắc Kinh đe dọa thôn tính…
 
Đặc biệt tại Hoa Kỳ, ngọn đuốc dân chủ đã từng cuốn hút cả thế giới như một hấp lực, nay cũng đang hoen mờ bởi những thế lực bất chính, khuynh tả, ngả theo xã hội chủ nghĩa, đã từng là thảm họa của nhân loại. Dân Mỹ đang hoang mang, không biết tương lai Hoa Kỳ sẽ đi về đâu? Gian tà hơn một lần đã thắng chính nghĩa bởi thế lực ngầm đang tìm mọi cách nhậm chìm nước Mỹ. Một cựu Tổng Thống đã làm rạng danh Hoa Kỳ, nay bị một biện lý lọ nồi, nhận lệnh bọn thiên tả đưa ra tòa xét xử với những tội danh ruồi bu! Đáng buồn nhất là một số người Việt lưu vong lại bị tha hóa, quên cội xa nguồn, đánh mất căn cước tị nạn cộng sản của mình. Thậm chí, có những khuôn mặt trí thức khoa bảng, những cựu sĩ quan cao cấp Việt Nam Cộng Hòa, và những cơ quan truyền thông thiên tả, đã vô tình hay hữu ý cổ võ cho những thế lực bất chính, bênh vực tội phạm, ủng hộ gian tà, đe dọa nền an ninh thịnh vượng của Hoa Kỳ và thế giới. Nhóm người này đang bị lên án là u mê thiếu hiểu biết, hay hơn nữa, là vô ơn phản bội, sẽ bị lịch sử nguyền rủa…
 
Riêng tại Việt Nam, ước mơ dân chủ cũng đang nhạt mờ với ách thống trị của tập đoàn lãnh đạo tham quyền độc đoán, tay sai ngoại bang, nhất là móng vuốt Bắc Kinh lại càng sắc nhọn, với ý đồ biến Việt Nam thành chư hầu của thiên triều.
 
Trong bối cảnh thiếu thuận lợi đó, công cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ của dân Việt càng khó khăn hơn, đòi hỏi nhiều quyết tâm và nghị lực hơn. Đối đầu với thù trong giặc ngoài, thiết tưởng sức mạnh dân tộc là yếu tố quyết định trong cuộc vận động dân chủ hóa Việt Nam. 
 
Câu hỏi căn bản là dân Việt phải làm gì? Hẳn nhiên, chúng ta không thể trông chờ người cộng sản thay đổi bản chất, hay hy vọng ngoại bang giúp đỡ giải thể chế độ cộng sản hiện nay. Hẳn nhiên, sự hậu thuẫn của đồng minh và thế giới quả là cần thiết, nhưng bài học 63 và 75 đã cho chúng ta nhận thức rằng, không thể ngây thơ đặt hết tin tưởng vào thiện chí hay sự hào hiệp của đồng minh, vì trước sau, người ta vẫn đặt quyền lợi của mình lên trên tất cả. Rốt cuộc, Việt Nam vẫn chỉ là con tốt trên bàn cờ quốc tế! Thế nên, Dân Việt phải tự cứu lấy mình, phải tự đứng vững trên đôi chân của mình và vươn lên xứng với uy danh “Việt” là trổi vượt và vượt thắng không ngừng. Dân Việt đã chiến thắng kẻ thù phương Bắc với Trưng Triệu, Hưng Đạo Lê lợi Quang Trung. Dân Việt đã thắng kẻ thù phương Tây với Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Cường Để, Nguyễn Trường Tộ..Dân Việt cũng đã kiên cường chống lại kẻ nội thù là cộng sản Việt Nam với bao xương máu và tim óc, nhưng rốt cuộc đành phải chấp nhận thân phận cờ thí trên bàn cờ quốc tế trước sự phản bội của Đồng Minh. Hôm nay, lịch sử vẫn chưa sang trang, và cuộc chiến còn tiếp tục một cách quyết liệt cho đến khi cánh cửa dân chủ rộng mở và dân Việt vui hưởng tự do thái bình. Tuy hiện nay, tiếng nói dân chủ, khát vọng tự do và nhân quyền đang bị bóp chết bởi tập đoàn lãnh đạo độc tài, tham quyền cố vị, bởi lũ con hoang thái thú nhẫn tâm làm tay sai ngoại bang bán nước cầu vinh. Nhưng sức mạnh dân tộc vẫn còn âm ĩ, và ý chí quật cường vẫn ngấm ngầm kết tụ. Một chân lý căn bản không thể lay chuyển, là dân tộc Việt mãi trường tồn và vươn lên với ý chí Phù Đổng, thần khí Diên Hồng, ngọn lửa Bến Nghé và con tim Lạc Hồng. Tiếng trống thúc quân và tiếng kèn nổi lửa sẽ vang vọng khắp mọi miền đất nước, thổi bùng cơn bão lửa cách mạng, đưa dân Việt tới thắng lợi cuối cùng. Cơn bão lửa Nguyễn Chí Thiện tiên báo đang âm ỉ châm ngòi. Ngày “tã trắng thắng cờ hồng” sẽ không còn xa. Dân tộc Việt sẽ thay niềm đau Quốc Hận bằng niềm vui chiến thắng, cùng hân hoan chào đón dân chủ tự do thanh bình..Việt Nam minh châu trời Đông!
Ngô Quốc Sĩ
 

 

No comments: