Friday, March 8, 2024

KHÓC BẠN HIỀN Ở LẠI PHÙ LY - Đông Ry Nguyễn

KHÓC BẠN HIỀN Ở LẠI PHÙ LY

Đông Ry Nguyễn - fb Nguyen Anh-Vu
LT: Tưởng nhớ bạn ta, Tr/sĩ Nguyễn Em, đã nằm lại cầu Phù Ly (tên mới là cầu Vạn Thiện) Phù Mỹ-Bắc Bình Định cuối năm 1973.

Mày ra trường trung sĩ
Tao tốt nghiệp binh nhì
Số mệnh đẩy đưa hai thằng chung đơn vị
Tuổi chúng mình xấp xỉ 
--------------
Sớm thân tình nên vẫn gọi mày tao

Quê mày tận Sài Gòn
Tao miền trung cằn cỗi
Hai thằng đều là dân lính mới
Theo trung đội về trấn đóng Phù Ly.

Đồn lẻ loi bên ruộng lúa xanh rì
Nằm chốt giữ hai chiếc cầu quốc lộ
Đây là vùng xôi đậu
Ngày quốc gia kiểm soát
Tối việt cộng bò ra đục đá phá đường
Án ngữ vòng ngoài một đại đội địa phương
(Nhưng quân số chỉ áng chừng một nửa)
Pháo binh tụi mình nằm giữa
Mỹ rút rồi, đạn thiếu…bắn cầm hơi!

Tao với mày hay lên hầm tác xạ nằm chơi
(Nóc hầm cao gió mát)
Hai thằng tha hồ tán dóc
Mày kể chuyện ngày xưa
Có người yêu xinh đẹp
Tên Đoàn Ngọc Bích Hồng
Tao chả có gì nhưng chẳng lẽ nói không
Bèn phịa ra có yêu cô hàng xóm
(Mặc dù ngày giã từ vào lính
Định tỏ tình cô vội vã hất tay ra!)
Mày đẹp trai phong độ
Lại rất giỏi đàn ca
Tao sức mấy mà theo mày cho kịp!

Chiều hôm ấy…
Một buổi chiều định mệnh
Mày bỗng hát bài “Người ở lại Charli”
(Nhưng đổi thành người ở lại Phù-Ly
Như một điềm báo trước…)
Khi giọng mày vừa dứt
Một tiếng “cốc” vang lên
Tiếng “đề-pa” pháo kích
Theo phản xạ tự nhiên
Hai thằng lao xuống đất…
Nhưng tiếng “ầm” đã nổ ập kề bên
Trong cát bụi mịt mù tao nghe tiếng mày rên
Nên vội bò sát lại…
Máu đỏ thắm chảy tràn qua ngực áo
Mảnh đạn trúng ngay tim
Mày chết liền tại chỗ…
Tao tức quá không kìm câu “chửi rủa”
Cái thằng này…mày tệ bạc quá tay
Mẹ cưu mang chín tháng mười ngày
Nuôi mày lớn 20 năm đằng đẵng
Vậy mà mới vừa ăn mảnh đạn
Mày bỏ mẹ mày đi…
Giây phút cuối…từ ly
Không một lời trăn trối!

Xác của mày quấn vội
Poncho buồn lạnh ngắt buổi chiều đông
Tao là bạn bè thân
Ngồi canh mày đêm cuối
Chờ mai này xe tới
Đưa mày về với mẹ thân yêu
Trên chiến trường một cái chết chẳng bao nhiêu
Nhưng với người mẹ chờ con
Người vợ trẻ đợi chồng
Là cả một trời đau tang tóc!

Tao dặn lòng không khóc
Sao nước mắt trào ra
Trời bên ngoài gió bấc thổi lê thê
Ngọn bạch lạp trên đầu mày leo lét
Sờ chân mày lạnh ngắt
Nghĩ mai này sẽ đến phiên tao
Tuổi trẻ chúng mình có nghĩa gì đâu
Khi phải chịu quăng thân vào cuộc chiến…

Mày ở đâu?
U hồn còn linh hiển
Thức với tao đêm này
Rồi mai hãy chia tay…
-Chàng Đông Ry Nguyễn.
•Phù Ly-1973•

No comments: