Ta trở về thăm lại KonTum
Nơi gửi lại một thời tuổi trẻ
Nơi ấp ủ một tình yêu nhỏ bé
Dòng Dakbla cuồn cuộn khói sương mờ
Nơi gửi lại một thời tuổi trẻ
Nơi ấp ủ một tình yêu nhỏ bé
Dòng Dakbla cuồn cuộn khói sương mờ
-------------------
Ngang qua đồi Chưpao(1)
Nghe đâu đây văng vẳng tiếng khóc trẻ thơ
Vành khăn tang trên đầu người thiếu phụ
Cơn mưa mấy mùa chưa xóa đi dấu cũ
Chiến trường xưa còn âm ỉ vết thương đau...!
"Marilou" ngày ấy tìm nhau (2)
Khu định cư một thời ly loạn
Thương quê hương tháng năm chìm trong lửa đạn
Mà tình em cũng lạc nẻo tình anh!
Nắng đổ vàng trên đồng lúa xanh
Đôi bờ sông Phương Hòa - Phương Qúy
Đêm Cao Nguyên
Đêm rừng huyền bí
Tay súng lăm lăm thức trắng đợi giặc về
Chuông Giáo đường thánh thót tỉnh cơn mê
Tòa Giám Mục già nua hơn thế kỷ
Trường Teresa hai bên đường giao cành phượng vỹ
Em co ro trong sương gió trời chiều
Theo em về Phương Nghĩa thương yêu
Ngôi nhà nhỏ giữa vườn cây xanh tứ qúy
Em có bao giờ em thầm nghĩ
Chiến tranh qua để lại cảnh tang thương
Mùa hè đỏ lửa em ơi!
Máu - nước mắt - đoạn trường!
Đêm chuyển dân di tản
Đạn pháo "Một trăm hai mươi hai ly" (3)
Chúng nã vào sân bay hung hãn...
Tiễn em đi trong tầm lửa đạn
Hỏa châu mờ soi rõ lòng nhau
Ta về đây hơn ba mươi năm sau
Chiếc nón sắt đã nhạt màu hoen rỉ
Đồng đội cùng thời lưu lạc về đâu nhỉ...?
Ta thẫn thờ đếm bước giữa trời khuya
Canh cánh tình em trong nỗi cách chia
Nước mất nhà tan - bóng chim tăm cá
Cảnh tù đày xóa nhòa đi tất cả
Sự ngiệp, ân tình còn có gì đâu
Trời quê hương chở trăm vạn nỗi sầu - uất hận!
Ta - con chim bị thương...
Trú thân nơi xứ người lận đận
Ôm ấp trong lòng những hình ảnh thân yêu
Ta về đây - Đi thăm lại thật nhiều...
Những địa danh một thời còn đó:
Căn cứ Charlie - (Anh hùng mũ đỏ
Từng lời ca nức nở gọi anh Đương) (4)
Ta cũng đi lên:
KonHring - Diên Bình - Tân Cảnh – thân, thương (5)
Vào Ben Hét thăm tiền đồn Bạch Hổ
Trở lại DakTo
Chinh chiến điêu tàn
Máu xương, gian khổ...
Chiến trường xưa Dakpet – Tou-mơ-rong
Mưa rừng - gió núi : Ve, Vắt, Muỗi, Mòng...!
Đêm tĩnh lặng: Vọng tiếng chày giã gạo
Người con gái Rơ Ngao
Em Sê Đăng lưng gùi nắng xôn xao
Ché rượu cần bập bùng lửa ấm
Đêm lễ hội điệu Cồng, Chiêng lạ lẫm
Đường qua Măng Đen dốc đứng cao thăm thẳm
Ngước mặt nuốt mây trời!
Ghé Võ Định - Tri Đạo nhớ thương ơi (6)
Tô Mì Quảng đậm tình xứ Quảng
Kẻ tha phương ôm nỗi sầu năm tháng
Nghe giọng quen tay bắt mặt mừng
Thương Mẹ gìa nước mắt rưng rưng
Đứa con trai đã ra người thiên cổ
Nén nhang thơm, tấm ảnh thờ: Mờ, ố!
Bóng thời gian oằn xuống mái tranh
Đứng ở nơi đây nhìn đồi Charlie
Đỉnh cao "Nghìn lẻ một"
Nuối tiếc tuổi xanh
Thương Cha bỏ mình trong nắng hạ
Ta về đây, cũng như người xa lạ
Nhớ mùa hè đỏ lửa cháy khung trời
Quay lại dòng Dakbla
Đi trên cầu bồi hồi ngắm mây trôi
Ngó xuống sông - Nước sông cạn kiệt
Xơ xác rừng hoang lòng buồn da diết
Ta lại ra đi không một ai tiễn biệt!
Nghe đâu đây văng vẳng tiếng khóc trẻ thơ
Vành khăn tang trên đầu người thiếu phụ
Cơn mưa mấy mùa chưa xóa đi dấu cũ
Chiến trường xưa còn âm ỉ vết thương đau...!
"Marilou" ngày ấy tìm nhau (2)
Khu định cư một thời ly loạn
Thương quê hương tháng năm chìm trong lửa đạn
Mà tình em cũng lạc nẻo tình anh!
Nắng đổ vàng trên đồng lúa xanh
Đôi bờ sông Phương Hòa - Phương Qúy
Đêm Cao Nguyên
Đêm rừng huyền bí
Tay súng lăm lăm thức trắng đợi giặc về
Chuông Giáo đường thánh thót tỉnh cơn mê
Tòa Giám Mục già nua hơn thế kỷ
Trường Teresa hai bên đường giao cành phượng vỹ
Em co ro trong sương gió trời chiều
Theo em về Phương Nghĩa thương yêu
Ngôi nhà nhỏ giữa vườn cây xanh tứ qúy
Em có bao giờ em thầm nghĩ
Chiến tranh qua để lại cảnh tang thương
Mùa hè đỏ lửa em ơi!
Máu - nước mắt - đoạn trường!
Đêm chuyển dân di tản
Đạn pháo "Một trăm hai mươi hai ly" (3)
Chúng nã vào sân bay hung hãn...
Tiễn em đi trong tầm lửa đạn
Hỏa châu mờ soi rõ lòng nhau
Ta về đây hơn ba mươi năm sau
Chiếc nón sắt đã nhạt màu hoen rỉ
Đồng đội cùng thời lưu lạc về đâu nhỉ...?
Ta thẫn thờ đếm bước giữa trời khuya
Canh cánh tình em trong nỗi cách chia
Nước mất nhà tan - bóng chim tăm cá
Cảnh tù đày xóa nhòa đi tất cả
Sự ngiệp, ân tình còn có gì đâu
Trời quê hương chở trăm vạn nỗi sầu - uất hận!
Ta - con chim bị thương...
Trú thân nơi xứ người lận đận
Ôm ấp trong lòng những hình ảnh thân yêu
Ta về đây - Đi thăm lại thật nhiều...
Những địa danh một thời còn đó:
Căn cứ Charlie - (Anh hùng mũ đỏ
Từng lời ca nức nở gọi anh Đương) (4)
Ta cũng đi lên:
KonHring - Diên Bình - Tân Cảnh – thân, thương (5)
Vào Ben Hét thăm tiền đồn Bạch Hổ
Trở lại DakTo
Chinh chiến điêu tàn
Máu xương, gian khổ...
Chiến trường xưa Dakpet – Tou-mơ-rong
Mưa rừng - gió núi : Ve, Vắt, Muỗi, Mòng...!
Đêm tĩnh lặng: Vọng tiếng chày giã gạo
Người con gái Rơ Ngao
Em Sê Đăng lưng gùi nắng xôn xao
Ché rượu cần bập bùng lửa ấm
Đêm lễ hội điệu Cồng, Chiêng lạ lẫm
Đường qua Măng Đen dốc đứng cao thăm thẳm
Ngước mặt nuốt mây trời!
Ghé Võ Định - Tri Đạo nhớ thương ơi (6)
Tô Mì Quảng đậm tình xứ Quảng
Kẻ tha phương ôm nỗi sầu năm tháng
Nghe giọng quen tay bắt mặt mừng
Thương Mẹ gìa nước mắt rưng rưng
Đứa con trai đã ra người thiên cổ
Nén nhang thơm, tấm ảnh thờ: Mờ, ố!
Bóng thời gian oằn xuống mái tranh
Đứng ở nơi đây nhìn đồi Charlie
Đỉnh cao "Nghìn lẻ một"
Nuối tiếc tuổi xanh
Thương Cha bỏ mình trong nắng hạ
Ta về đây, cũng như người xa lạ
Nhớ mùa hè đỏ lửa cháy khung trời
Quay lại dòng Dakbla
Đi trên cầu bồi hồi ngắm mây trôi
Ngó xuống sông - Nước sông cạn kiệt
Xơ xác rừng hoang lòng buồn da diết
Ta lại ra đi không một ai tiễn biệt!
Trang Y Hạ
Viết tại KonTum 2006
___________________
(1) Chưpao ranh giới giữa Pleiku - Kontum
(2) Marilou tên trại tỵ nạn cho dân chạy loạn tại KonTum
(3) Cộng quân pháo kích vào sân bay KonTum nhằm cắt đứt đường tiếp vận
và đưa dân di tản bằng đường Hàng không.
(4) Những baì hát ca ngợi anh Đương - Anh Bảo hy sinh trong trận Charlie.
(5) Trận Tân Cảnh do Đại Tá Đạt, Sư đoàn trưởng Sư đoàn
22 chỉ huy. Trước sức tấn công của Sư đoàn 320 Cộng quân và xe tăng. Trung đoàn 42 do Đaị tá Đạt chỉ huy tan rã. Đại tá Đạt tử trận năm 1972!
(6) Bộ chỉ huy Lữ đoàn 2 Dù đóng tại cầu Tri Đạo và Võ Định chỉ huy trận Charlie mùa hè đỏ lửa 1972.
- Trong "The of Reason" của triết gia Tây Ban Nha (George Santanaya) cuối thế kỷ 19, có nói:
“Những kẻ nào không nhớ đến những chuyện xãy ra trong quá khứ thì thế nào cũng bị rơi vào hoàn cảnh tái diễn lịch sử".
No comments:
Post a Comment