Không phải lần đầu tôi chối từ một cuộc phỏng vấn.
Không phải lần đầu tôi áy náy vì đã không nhận những ưu ái dành cho mình!
Bởi tôi biết có những người mong được như vậy, để có dịp nói về mình. Về ước mơ, để trải lòng, để được chia xẻ...
------------------
Tôi cũng nghĩ đến điều đó. Chỉ là cuộc đời mình quá bình thường. Chỉ là những việc mình làm quá nhỏ nhoi...
Đời tư, bình dị như bao nhiêu cô gái SÀI GÒN, MIỀN NAM...trước khi Quốc biến! Lớn trong chiến tranh! Yêu một người Lính trận. Yêu những gian nan của người vào cuộc chiến...Yêu nét kiêu hùng. Những chờ đợi và vòng tay trìu mến của người tình...
Và trên tất cả, YÊU NHỮNG NGƯỜI DÀNH HẾT TUỔI TRẺ CỦA MÌNH ĐỂ BẢO VỆ QUÊ HƯƠNG. NHỮNG TRÁI TIM KHÁT KHAO HÒA BÌNH NHƯNG KHÔNG HỀ CÓ THÙ HẬN CỦA NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA...
Tôi đã Yêu và Sống một cuộc đời rất đẹp dù chiến tranh vây bủa...Như tất cả những người cùng trang lứa. Như tất cả những người dân SÀI GÒN- Miền NAM VN.
Và một ngày tháng tư buồn, tôi đã mất, như nhiều người Miền Nam mất, tất cả! Tuổi trẻ, tương lai! Gia đình...và tình yêu...
Lịch sử rồi sẽ có tiếng nói riêng...dù không phải hôm nay. Dù giữa những nhớ, quên. Dù thời gian xói mòn...và có quá nhiều những "Người viết sử THEO ĐƠN ĐẶT HÀNG!"...Cũng như những ngòi viết tự cong theo hai đầu gối...Nhưng tôi tin rằng, đâu đó, vẫn còn nhiều tấm lòng ngay, nhiều ngòi viết thẳng....
Và LỊCH SỬ sẽ được trả lại vẹn nguyên sự thật...
Dù chuyện Thắng- Thua cũng chỉ là trò hề thời cuộc!
Và, từ những thăng trầm, tôi đã viết những bài thơ!
Và, từ những thăng trầm, tôi đã viết những bài thơ!
Những tiếng Bi ca hay Hoan ca về Cuộc đời. Tình yêu. Thân phận! Chung hay riêng! Cho mình và cho người...
----------------------
----------------------
Thơ, là lời chia tay mà không biết có còn gặp lại. Thơ, là lời thủ thỉ của người về từ tuyến lửa, từ nơi gió núi mây ngàn dỗ dành người yêu nhỏ bé đang đêm ngày nhung nhớ. Thơ, là sự ngơ ngác trước quê hương đã không còn nhận ra mình dù gần nửa thế kỷ vẫn đi vào ngõ cụt!
Thơ, là những năm dài nằm trong khám lạnh...Biệt giam, conex, hầm đất...với những tội danh...chung: Phản động!
Sau nầy, khi bị bắt lần hai, tôi may mắn có được "tội danh...riêng :"BIỆT KÍCH CẦM BÚT!"
Tôi ra khỏi nhà tù nhỏ cách đây 36 năm! Tôi gọi cuộc đời là nhà tù lớn bởi dù không còn phải...điểm danh mỗi sáng, chiều...
nhưng đâu đó vẫn có lời nhắc nhở...vẫn có những cuộc viếng thăm...bất đắc dĩ!... Vẫn thỉnh thoảng gặp lại những giấc mơ thiếu gió! Vẫn nhớ lần bị đóng cửa biệt giam hai tháng vì 2 câu thơ...ngứa tay viết lên tường :
"NGỒI BUỒN...TA DŨA MÓNG TAY
"CHỢT NGHE THIẾU GIÓ...
MỚI HAY...Ở TÙ!"
"CHỢT NGHE THIẾU GIÓ...
MỚI HAY...Ở TÙ!"
"TÔI KHÔNG PHẢN CÁCH MẠNG...VÌ TÔI CHƯA THEO CÁCH MẠNG BAO GIỜ .!!!"
Chỉ vậy thôi. Một phụ nữ bình thường, giờ đang đi về cuối dốc đời...Hạnh phúc trong quý yêu của gia đình...
Chẳng có gì để bận lòng người khác...
Thế nên "XIN ĐƯỢC CHỐI TỪ !"
●
SÀI GÒN - 18 / 10 / 2024
Ảnh ST & Xin cám ơn
--------------
THU TÀN...
☆ LÝ THỤY Ý
THU TÀN...
Trả ghế công viên
Trả hiu hắt gió
Trả triền nắng se...
Lang thang lá siết mặt hè
Bôn ba chốn cũ
Người che bóng người...
Thiên thu vọng lại tiếng cười
Nửa nghe man trá...
Nửa lời oán than...!!!
Lơi tay...Rớt một cung đàn
Trầm luân...
Gãy cánh Đại Bàng...Đắng cay...
Đường xưa...Xóa mất dấu giày
Làm sao tìm...
Kẻ chân mây, cuối trời...
THU TÀN...
Khóc nhịp tim rơi...
ĐI TRÊN QUÊ MẸ
KHÓC ĐỜI VONG THÂN !!
●
SÀI GÒN - 16 / 10 / 2024
Ảnh ST & Xin cám ơn
--------------
NHỮNG CHIẾC GHẾ CÔNG VIÊN
☆ LÝ THỤY Ý
Mùa Thu
Trải thảm lá vàng
Trải trăng cổ tích
Tự ngàn năm xưa
Hồn Thu
Đón gió đợi mưa
Lắng nghe tiếng bước...
Người...chưa muốn về !!
Nhớ, quên...
Cũng đã lỗi thề
Lạ chân...
Lạ cả đường quê mất rồi...!!
Ghế chờ...
Ghế cứ chờ thôi...
Bao công viên...
Những chỗ ngồi...trống không...
Có ai...
Để lại hoa hồng
Vì...ai không đến
Hay lòng...đã xa !?
Lá chao
Trong ánh chiều tà
Gió hiu hiu
Cuốn buồn qua phận người...
Ghế chờ
Từ tuổi đôi mươi
Ta đau...
Từ lúc tả tơi quê nhà...
Vắng người
Ghế dỗ dành hoa
Ta tìm ai...
Dắt tay qua đoạn trường...
●
SÀI GÒN - Mưa chiều
15 / 10 / 2024
Ảnh ST & Xin cám ơn
------------
HỎI NGƯỜI
☆LÝ THỤY Ý
Hỏi người... ngày ấy nhớ không ?!
Trăm năm
Ai có ngược giòng sông xưa...
Hỏi người...kỷ niệm về chưa...??
Hay về...
Chỉ một chiều mưa tháng Mười !
Hay về...chỉ một mình tôi...
Để nghe gió hát...
..."Người ơi ! Đừng về !"
Thăng trầm! Cũng một cơn mê
Yêu thương...
☆LÝ THỤY Ý
Hỏi người... ngày ấy nhớ không ?!
Trăm năm
Ai có ngược giòng sông xưa...
Hỏi người...kỷ niệm về chưa...??
Hay về...
Chỉ một chiều mưa tháng Mười !
Hay về...chỉ một mình tôi...
Để nghe gió hát...
..."Người ơi ! Đừng về !"
Thăng trầm! Cũng một cơn mê
Yêu thương...
Cũng đã lỗi thề...từ lâu...
Thôi thì...trót gởi cho nhau
Một lần đau...
Đã nát nhàu tương lai
Vẫn vầng trăng cũ...chia hai
Mình làm gì có ngày mai...
...mà chờ !?
Gặp người...chỉ gặp trong mơ
Tình yêu! Tuổi trẻ
Bên bờ chiến tranh...
Nửa vầng trăng lạnh, và Anh
Dù trăm năm...
Vẫn long lanh...mộng đầu
Dù đời không nợ nần nhau
BIA DANH- CHIẾN SỬ
NGÀN SAU VẪN CÒN...
●
SÀI GÒN - 14 / 10 / 2024
Ảnh ST & Xin cám ơn
------------
* Phúc cho những ai là Người Yêu của lính VNCH - Nguyễn Văn Thành AC28
60 năm, 80 năm, hay 100 năm có là bao? Chúng tôi cũng sẽ phải ra đi. Chúng tôi đến đây từ không có gì cả. Rồi chúng tôi có, và cũng như không có gì cả khi rời khỏi thế gian này. Duy có điều; cuộc đời của chúng tôi "Thật Đầy Ý Nghĩa", khi chúng tôi là người yêu của lính VNCH. Chúng tôi dám HẬN, dám YÊU. Chúng tôi đã và đang cùng với người lính của chúng tôi trải qua bao cuộc BỂ DÂU. Và chúng tôi cũng đã cùng người lính của chúng tôi trải qua cơn THỊNH NỘ của Đất Trời với cơn Đại Hồng Thủy. Một ngày nào đó, chúng tôi sẽ mang "Ý Nghĩa của cuộc đời này", đi về một nơi XA, XA LẮM, XA... LẮM. Cảm ơn cuộc đời. Chúc mừng cho những ai là người Yêu của lính VNCH.
God Bless You all.
God Bless You all.
Cho
dù phong ba bão tố, cho dù trời long đất lở; đẩy đưa hay hướng
dẫn tình thương của chúng tôi từ bờ Đại Dương đến rừng sâu
nước độc, hay từ địa đầu Giới Tuyến đến mũi Cà Mau tận cùng
của miền Nam, thì chúng tôi vẫn luôn luôn Trân Trọng; Yêu Qúy
tình cảm của những ai là người Yêu của lính (VNCH).
Chúng
tôi muốn nói lời CẢM ƠN đến những ai là người Yêu của lính
(VNCH), dù có cơ hội, hay không có cơ hội cùng chúng tôi ĐI đến
phút cuối của Kiếp Người. God Bless you all.
Comments:
* Sóc Cưng
Thanh Nguyen CÓ THỂ MANG TÔI RA KHỎI CUỘC CHIẾN.
NHƯNG KHÔNG THỂ MANG CUỘC CHIẾN RA KHỎI TÔI...
VÌ NƠI ĐÓ CÓ NGUỜI TÔI YÊU:
NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA ...
LỲ THỤY Ý - KHÓI LỬA 20!
* Hoang Hoa Vu
Một bài viết thật tuyệt vời!
Một câu nói thật khí khái và thật thông minh”Tôi không phản cách mạng… vì tôi chưa theo cách mạng bao giờ!!!”
* Thuong Nguyen
Yêu quí chị. Người c
hị can trường
* The Cao
Bài viết đầy chất thơ, người xem lại khóc, lửa hừng hực trong tim !!
* Phạm Thương
Chị ơi, chị có tin không? Em đọc và em khóc!
* Võ Ngọc Thử
Yêu chị , dù bao lâu tình chị vẫn nồng nàn cho người vào cuộc chiến.Lời nói tận đáy lòng của người lính phèn
* Võ Thị Hoà
Người giữ lại quá khứ , tuổi thơ …! Và luôn thương nhớ nuối tiếc …! Là Chị của em đây nè…!
No comments:
Post a Comment