Chưa bao giờ ta hỏi giọt mưa đêm...
Cho cuộc đời thấm mệt...
Đắp bằng nhãn dán :"Điêu linh!"...
Một thế hệ buồn...
Đạn bom, xương máu...
Đạn bom, xương máu...
Thì niềm vui lại trần trụi!...Dư thừa...
☆LÝ THỤY Ý
Chưa bao giờ ta hỏi giọt mưa đêm
Có ray rứt
Khi gieo vào tim người
Cơn buốt lạnh...
Trong bóng tối
Trong chập chờn ảo ảnh
Có xót xa cơn run
Thèm môi nóng da trần...
Chưa bao giờ ta nhìn lại chiếu chăn
Xem những nếp gấp
Vội vàng, xô lệch !
Mặc kệ đi...
Chưa bao giờ ta hỏi giọt mưa đêm
Có ray rứt
Khi gieo vào tim người
Cơn buốt lạnh...
Trong bóng tối
Trong chập chờn ảo ảnh
Có xót xa cơn run
Thèm môi nóng da trần...
Chưa bao giờ ta nhìn lại chiếu chăn
Xem những nếp gấp
Vội vàng, xô lệch !
Mặc kệ đi...
Cho cuộc đời thấm mệt
Biếng lười...Xí xóa...qua loa...
Trong một góc cô đơn...
Vuốt ve ký ức nhạt nhòa
Vuốt từng ngón chân đau cong vì khớp
Xoa bàn tay da chai, phồng rộp
Đắp bằng nhãn dán :"Điêu linh!"
Chưa bao giờ
Khi chơi vơi trong khoảnh khắc
riêng mình
Ta tìm lại được bước đời lạc dấu
Một thế hệ buồn...
Đạn bom, xương máu...
Vận nước tàn...
Xua hoài bão trôi xa...
Chưa bao giờ
Sau những lúc mưa qua
Ta giữ lại trên tay giọt lạnh...
Không cần đâu...
Khi nỗi buồn trở nên lóng lánh
Thì niềm vui lại trần trụi!...Dư thừa...
Nên chưa bao giờ ta nhìn kỹ
Một cơn mưa...
●
SÀI GÒN- Những cơn mưa về sáng
Ảnh ST & Xin cám ơn
----------------
* Thanh Nguyen
Ngưỡng mộ bà chị dâu; người con dâu qúy của QLVNCH, thở là ra thơ, mở mắt là ra thơ, ngủ cũng ra thơ.
Khác
xa với ViCi gỉa hiệu, Hồ Tập chương (Hồ Quang). Chúng nói tên
này đứng đái cũng thành thơ....Đúng là thơ thẩn. Còn biết 29 ngoại ngữ nữa chứ?
Tôi
học Pháp văn; ngoại ngữ chính ở bậc Trung Học Đệ Nhất cắp.
Khi lên đến đệ nhị cấp, mấy ông chính quyền Ngụy Miền Nam bắt
tôi phải học ngoại ngữ thứ 2 là Anh văn. Rồi 1 ngày tôi vào
quân đội, TVBQGVN, nhôi nhét cho tôi phải chuyên về môn sinh ngữ
thứ 2. Thế là tôi dần dà quên đi Pháp văn lúc nào không hay. Cho
đến bây giờ, môn Pháp văn mà tôi học thời ấy coi như mất tiêu.
Duy chỉ có môn Anh văn còn lại chút đỉnh trong khối óc non
choẹt của 1 người lính trẻ như tôi. Và cũng quên sạch sau trên
10 năm sống dưới những cơn MƯA DẠI của trần đời.
Và
rồi, tôi được may mắn tiếp tục môn Anh văn từ năm 1987 đến nay;
2024; từ là 1 SVSQ/TVBQGVN vừa xong năm thứ 3 văn hóa. Tôi quen
với nó mỗi ngày. Tôi cố gắng học Anh văn mỗi ngày, nhưng nhìn
lại, môn Anh văn mà tôi dùng để TÁI LẬP CUỘC ĐỜI chẳng được
bao nhiêu. Có ghĩa là tôi đã dùng thời gian gần 40 năm để làm
quen và học Anh văn.
Học
ngoại ngữ như tôi; với căn bản là 1 sinh viên năm thứ 3 đại
học; mà vẫn không ăn ai. Thế mà nó; thằng ViCi giả hiểu; học
ngoại ngữ gì; từ căn bản văn hóa Tàu; lại thông thạo 29 thứ
tiếng. Thế nên, dân ta mới ĐIÊU LINH.
No comments:
Post a Comment