Em về phố cũ, có buồn không
Bốn tám năm rồi, anh còn nhớ
Vở mộng Nam kha, tàn cuộc chiến
Ân tình xin gởi lại, người thương
Bốn tám năm rồi, anh còn nhớ
Vở mộng Nam kha, tàn cuộc chiến
Ân tình xin gởi lại, người thương
----------------
Em về phố cũ, có buồn không
Có nhớ lời xưa, đã nguyện thề.
Có thấy, lòng buồn khi gió thoảng
Phản phất mùi hương, của cố nhân
Bốn tám năm rồi, anh còn nhớ
Tình nồng ý thấm của đôi ta
Vở mộng Nam kha, tàn cuộc chiến
Ân tình xin gởi lại, người thương
Worcester TƯƠNG TRẦN
Có nhớ lời xưa, đã nguyện thề.
Có thấy, lòng buồn khi gió thoảng
Phản phất mùi hương, của cố nhân
Bốn tám năm rồi, anh còn nhớ
Tình nồng ý thấm của đôi ta
Vở mộng Nam kha, tàn cuộc chiến
Ân tình xin gởi lại, người thương
Worcester TƯƠNG TRẦN
----------------
Tuong Tran
Hãy quên đi
Hãy quên đi cuộc đời cay đắng
Xin nụ cười, đừng tắt trên môi
Bốn mươi năm, cuộc tình quá ngắn
Bao ân tình, chưa đọng, vội tan
Bao yêu thương, chôn kín trong lòng
Với tháng ngày, quắn quýt bên nhau
Đã đến lúc thuyền tình rẽ sóng
Đưa tôi về, đất tổ quê hương
Ở nơi đó nhớ thời oanh liệt
Chống giặc Tàu bảo vệ non sông
Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê thuở trước
Đem máu đào giữ vững Non Sông
Tháng ngày cuối
Worcester Tuong Tran
28 tháng 5 nam 2024
Hãy quên đi
Hãy quên đi cuộc đời cay đắng
Xin nụ cười, đừng tắt trên môi
Bốn mươi năm, cuộc tình quá ngắn
Bao ân tình, chưa đọng, vội tan
Bao yêu thương, chôn kín trong lòng
Với tháng ngày, quắn quýt bên nhau
Đã đến lúc thuyền tình rẽ sóng
Đưa tôi về, đất tổ quê hương
Ở nơi đó nhớ thời oanh liệt
Chống giặc Tàu bảo vệ non sông
Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê thuở trước
Đem máu đào giữ vững Non Sông
Tháng ngày cuối
Worcester Tuong Tran
28 tháng 5 nam 2024
--------------
Comments:
Là
trai thời loạn, chúng tôi đành phải vươn vai gánh vác việc Sơn
Hà. Món Nợ này có nhẹ chi đâu. Xương máu, sự sống của chúng
tôi nhẹ tợ lông hồng. Trong chúng tôi, có người đã oanh liệt
nằm xuống, có người kéo lê thân tàn cho hết kiếp. Thế nhưng,
chúng tôi, những người còn sống sót; dù lây lất, dật dờ khắp
Năm Châu Bốn Bể; vẫn còn phải Canh Cánh bên lòng một món nợ
khác không hề nhẹ. Đó là Nợ Tình (Món Nợ Ân Tình). Còn Cha
Mẹ, anh em, và thân nhân thì sao? Sao người đời ít ai nhắc đến?
Có còn món Nợ nào nữa không? Xin nhắc luôn một lần để chúng
tôi tính toán trước khi thân xác này trở về với Cát Buị. Cảm
ơn. (by Người Lính Võ Bị năm xưa - Nguyễn Văn Thành K28/TVBQGVN/TĐ15/ND/LĐ4/QLVNCH)
No comments:
Post a Comment