Có một ngày muốn quên mà vẫn nhớ
Như kim châm, như muối xát vào lòng
Ngày nối liền nam bắc một hình cong
Ngày nửa nước đau buồn cơn quốc biến
Như kim châm, như muối xát vào lòng
Ngày nối liền nam bắc một hình cong
Ngày nửa nước đau buồn cơn quốc biến
---------------------
Người lính vốn không gây ra cuộc chiến
Chế độ nào bổn phận phải tuân theo
Mực chưa khô màu hiệp định Giơ-neo
Vượt giới tuyến đưa quân vào bắn phá
Người dân nam phải đứng lên bảo vệ
Vì tự do chống chủ nghĩa độc tài
Đã bần cùng còn giải phóng cho ai
Lời ma mị tuyên truyền chuyên dối gạt
Miền nam thua vì đã không tàn ác
Không nhẫn tâm khát máu với đồng bào
Hai mươi năm sức lực đã tiêu hao
Bên nào chết cũng đau lòng mẹ Việt
Ngày thống nhất tưởng tang thương chấm hết
Nào hay đâu kẻ thắng quá đê hèn
Trút thù hằn vào phận lính nhỏ nhen
Đày ải họ chốn rừng thiêng nước độc
Tước nhà cửa bắt vợ con nheo nhóc
Lùa lên vùng kinh tế mới khai hoang
Lịch sử xưa nay, bạo chúa hung tàn
Chưa ai ác bằng vô thần cộng sản
Bốn chín năm hết bom rền lửa đạn
Sao mối hờn vết sẹo chẳng liền da
Người anh em cùng một mẹ sinh ra
Vẫn từ chối tự do thi hành độc đảng
Nền độc lập đâu ngọn cờ tươi sáng
Oai linh không hoá giải nỗi hiềm thù
Để đoàn người lưu lạc khắp năm châu
Về mang những tài hoa xây cố quốc
Bốn chín năm lòng dân còn chia cắt
Xã nghĩa còn đầy dẫy cảnh bất công
Tiếng oán hờn còn dậy khắp non sông
Ngày kỷ niệm vết thương còn mưng mủ!
-Chàng Đông Ry Nguyễn
No comments:
Post a Comment