------------------------------------
Ai về chốn cũ cho tôi gửi
Một nỗi nhớ thương với bạn bè
Những người xưa cũ thời khói lửa
Sau cuộc đổi đời đang ở đâu?
Dòng đời nghiệt ngã theo ngày tháng
Rồi cũng đến giờ ta phải đi
Bỏ quên nỗi nhục ngày gẫy súng
Đau xót quê hương nhớ Chiến trường
Ai về nơi ấy cho tôi gửi
Nỗi nhớ thương xưa chẳng nhạt nhòa
Mỗi ngày nỗi nhớ thêm chồng chất
Dẫu bụi thời gian cố xóa mờ
Nơi này lặng lẽ từng ngày sống
Mắt vẫn nhìn về chốn cố hương
Tai nghe từng nhịp quê hương thở
Nhưng thấy ngày về vẫn xa xăm
Ai về nơi ấy cho tôi nhắn
Rằng kẻ tha phương nay đã già
Nhưng lòng chung thủy cùng quê mẹ
Một đời trọn kiếp chẳng hề phai…
Gửi lại các bạn một bài thơ đã cũ…
Người Lính Già TQLC
Một nỗi nhớ thương với bạn bè
Những người xưa cũ thời khói lửa
Sau cuộc đổi đời đang ở đâu?
Dòng đời nghiệt ngã theo ngày tháng
Rồi cũng đến giờ ta phải đi
Bỏ quên nỗi nhục ngày gẫy súng
Đau xót quê hương nhớ Chiến trường
Ai về nơi ấy cho tôi gửi
Nỗi nhớ thương xưa chẳng nhạt nhòa
Mỗi ngày nỗi nhớ thêm chồng chất
Dẫu bụi thời gian cố xóa mờ
Nơi này lặng lẽ từng ngày sống
Mắt vẫn nhìn về chốn cố hương
Tai nghe từng nhịp quê hương thở
Nhưng thấy ngày về vẫn xa xăm
Ai về nơi ấy cho tôi nhắn
Rằng kẻ tha phương nay đã già
Nhưng lòng chung thủy cùng quê mẹ
Một đời trọn kiếp chẳng hề phai…
Gửi lại các bạn một bài thơ đã cũ…
Người Lính Già TQLC
----------------
Xuân Trong Tiềm Thức
Nhớ lúc xưa Xuân về khoe áo mới
Mấy anh em vui vẽ đón chờ xuân
Người thêm tuổi… bao lì xì nặng túi
Mà giờ đây… mỗi đứa một phương trời
Xuân cứ đến như dòng đời thanh thản
Mặc ai buồn Xuân vẫn cứ là Xuân
Xuân nhân loại mang đầy hoa tươi thắm
Chỉ người buồn… Xuân nào biết gì đâu…
Nhớ ngày cũ… lòng nhớ thương trăm mối
Ở quê người … Xuân lạc lỏng bơ vơ
Dù quà mứt bánh chưng xanh không thiếu
Nhưng vẫn thương…vì hoài vọng quê nhà
Tôi vẫn nhớ những chiều ba mươi tết
Mẹ thay cha làm mâm cúng cuối năm
Mong tươi đẹp những gì cho năm mới
Cho người cha… đang lặn lội quân hành…
Rồi Xuân đến xuân đi qua ngày tháng
Cha chẳng còn Mẹ cũng đã già nua
Tôi khôn lớn hiểu dần về cuộc sống
Thương Mẹ Cha… thì chỉ biết xót thầm
Nơi đất khách luôn nhớ về quê cũ
Nhớ Ông Bà cha mẹ anh chị em
Người đã khuất và người con đang sống
Được niềm vui… khi trọn vẹn Xuân về…
Người Lính Già TQLC
Những Mùa Xuân Cũ
----------------
Người Lính Già Tqlc
Niềm đau bắt đầu
Trên đường trời hãy còn xuân
Hoa vàng nở rộ bâng khuâng nỗi lòng
Hồng đào thì vẫn rộn ràng
Làm người xa xứ… nhớ càng nhớ thêm
Sau xuân thì hạ lại về
Nỗi buồn ngày cũ ê chề thương đau
Mùa nào cũng có nỗi niềm
Trong mùa uất hận gắng tìm người xưa
Tụi mày giờ ở nơi nào
Đứa còn đứa mất… đứa vào viễn du
Đường dài thì cứ vẫn dài
Thời gian vô tận… Tụi mày rụng rơi..
Sau cơn binh lửa điêu tàn
Tụi mình lây lất bàng hoàng như mơ
Dù rằng cơ phận bởi trời
Nhưng luôn nhức nhối… nhớ thời làm trai
Vui sau cho được hởi trời
Tháng Tư ngày đó gẫy đời súng gươm
Như là nhắc nhở phận người
Tháng Tư Bất hạnh… gắng cười sống thôi…
Bây giờ hay vạn năm sau
Lúc còn đang thở… nỗi đau cuối đời
Nó luôn đeo đuổi bọn mình
Sanh lầm thế kỷ… nghĩa tình sao quên…
Người Lính Già TQLC.
Tuấn TT. “ Tháng Tư Nỗi Buồn”
Niềm đau bắt đầu
Trên đường trời hãy còn xuân
Hoa vàng nở rộ bâng khuâng nỗi lòng
Hồng đào thì vẫn rộn ràng
Làm người xa xứ… nhớ càng nhớ thêm
Sau xuân thì hạ lại về
Nỗi buồn ngày cũ ê chề thương đau
Mùa nào cũng có nỗi niềm
Trong mùa uất hận gắng tìm người xưa
Tụi mày giờ ở nơi nào
Đứa còn đứa mất… đứa vào viễn du
Đường dài thì cứ vẫn dài
Thời gian vô tận… Tụi mày rụng rơi..
Sau cơn binh lửa điêu tàn
Tụi mình lây lất bàng hoàng như mơ
Dù rằng cơ phận bởi trời
Nhưng luôn nhức nhối… nhớ thời làm trai
Vui sau cho được hởi trời
Tháng Tư ngày đó gẫy đời súng gươm
Như là nhắc nhở phận người
Tháng Tư Bất hạnh… gắng cười sống thôi…
Bây giờ hay vạn năm sau
Lúc còn đang thở… nỗi đau cuối đời
Nó luôn đeo đuổi bọn mình
Sanh lầm thế kỷ… nghĩa tình sao quên…
Người Lính Già TQLC.
Tuấn TT. “ Tháng Tư Nỗi Buồn”
---------------
Người Lính Già Tqlc
Niềm đau lại về…
Niềm đau đầu ngõ đã về
Nỗi buồn ray rứt lời thề ngày xưa
Ngày rời bỏ xứ ra đi
Mang bao ước nguyện từ khi lên xuồng
Bây giờ thì tuổi xế chiều
Tóc đen đã mất… trắng đầu chờ mong…
Càng mong thì thấy càng xa
Khi tôi vẫn biết… quê cha vẫn chờ
Ngày ngày… tháng tháng… chờ chờ
Tôi trông như gà khù khờ đợi mưa
Quê tôi giờ đã điêu tàn
Phương xa ôm mối … vô vàng nhớ thương…
Làm người ai chẳng nhớ quê
Nhưng vì nghịch cảnh nhiêu khê não lòng
Làm người… ai chẳng cội nguồn
Từ khi đổi chủ… nỗi buồn cố hương
Phải chỉ đừng có giặc vào
Đôi bờ vẫn giữ… ngày nào yên vui
Giờ đây chịu cảnh cơ trời
Thế thời phải thế … nhớ thời Tự Do…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Tháng Tư Nỗi Buồn”
Niềm đau lại về…
Niềm đau đầu ngõ đã về
Nỗi buồn ray rứt lời thề ngày xưa
Ngày rời bỏ xứ ra đi
Mang bao ước nguyện từ khi lên xuồng
Bây giờ thì tuổi xế chiều
Tóc đen đã mất… trắng đầu chờ mong…
Càng mong thì thấy càng xa
Khi tôi vẫn biết… quê cha vẫn chờ
Ngày ngày… tháng tháng… chờ chờ
Tôi trông như gà khù khờ đợi mưa
Quê tôi giờ đã điêu tàn
Phương xa ôm mối … vô vàng nhớ thương…
Làm người ai chẳng nhớ quê
Nhưng vì nghịch cảnh nhiêu khê não lòng
Làm người… ai chẳng cội nguồn
Từ khi đổi chủ… nỗi buồn cố hương
Phải chỉ đừng có giặc vào
Đôi bờ vẫn giữ… ngày nào yên vui
Giờ đây chịu cảnh cơ trời
Thế thời phải thế … nhớ thời Tự Do…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Tháng Tư Nỗi Buồn”
-----------------
Người Lính Già Tqlc
Gã Lính Già... Chết Muộn
Nhang tao đốt trên bàn thờ quyện khói
Mùi hương nhang như phản phất hồn bây
Trong lắng động tao cúi đầu thầm nguyện
Bọn mày đâu… tao đến viếng bọn mày
Nhang theo gió bay lửng lơ vô tận
Tao thì không… hồn vẫn đứng tại đây
Tao thổn thức… thương tháng ngày xưa cũ
Nhớ tụi bay … tao lững thững mơ màng
Nhang cháy dở tao lòng buồn vô hạng
Mới đây thôi mà đã bốn chín năm
Tao ngây dại… nhìn khói nhang lờ lửng
Đứng nơi đây… có xác chẳng linh hồn
Tao không biết… tại khói nhang cay mắt
Dòng lệ này… xin gửi đến bọn bây
Trên chứng dám thằng bạn ngày xưa cũ
Dù bao năm… tao vẫn nhớ bọn mày
Sông có khúc… đời người cũng có lúc
Cuộc đời tao sau cuộc sống bể dâu
Chỉ nước mắt và nỗi buồn vô tận
Bạn bè đi… lần lượt… rớt từng thằng…
Nhang tỏa khói… lên trời rồi bay bổng
Nhưng hồn tao tựa phiến đá ngàn cân
Cúi đầu khóc… thương bọn mày ngày đó
Nhưng trước sau… tao cũng gặp bọn mày…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Nỗi Buồn Tháng Tư”
Gã Lính Già... Chết Muộn
Nhang tao đốt trên bàn thờ quyện khói
Mùi hương nhang như phản phất hồn bây
Trong lắng động tao cúi đầu thầm nguyện
Bọn mày đâu… tao đến viếng bọn mày
Nhang theo gió bay lửng lơ vô tận
Tao thì không… hồn vẫn đứng tại đây
Tao thổn thức… thương tháng ngày xưa cũ
Nhớ tụi bay … tao lững thững mơ màng
Nhang cháy dở tao lòng buồn vô hạng
Mới đây thôi mà đã bốn chín năm
Tao ngây dại… nhìn khói nhang lờ lửng
Đứng nơi đây… có xác chẳng linh hồn
Tao không biết… tại khói nhang cay mắt
Dòng lệ này… xin gửi đến bọn bây
Trên chứng dám thằng bạn ngày xưa cũ
Dù bao năm… tao vẫn nhớ bọn mày
Sông có khúc… đời người cũng có lúc
Cuộc đời tao sau cuộc sống bể dâu
Chỉ nước mắt và nỗi buồn vô tận
Bạn bè đi… lần lượt… rớt từng thằng…
Nhang tỏa khói… lên trời rồi bay bổng
Nhưng hồn tao tựa phiến đá ngàn cân
Cúi đầu khóc… thương bọn mày ngày đó
Nhưng trước sau… tao cũng gặp bọn mày…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Nỗi Buồn Tháng Tư”
-------------------
Gã Lính Già… Nhớ Bạn
Nhắm mắt ngủ… hồn tôi tìm quá khứ
Lối đi xưa… con đường nhỏ thân thương
Trong mộng mị Hồn lạc vào chốn cũ
Bạn bè tôi… những người trẻ kiêu hùng…
Nhắm mắt lại… trong đêm khuya trăn trở
Thở từng hơi đang đè nặng tâm tư
Nhưng vẫn thế… vẫn ngày nào như cũ
Dẫu bao năm… tim rỉ máu mùa này…
Ai là lính… một thời mang áo trận
Chốn địa đầu từng gian khổ trải qua
Dẫu chia xa… mỗi thằng đi mỗi ngã
Bốn chín năm… tao vẫn nhớ từng thằng…
Nhớ thì nhớ… chứ thời gian cách biệt
Gặp bọn mày… tao đâu nỗi hình dung
Thằng khập khểnh… lang thang trên hè phố
Thân phế tàn… hòa điệu khóc quê hương…
Nhớ vẫn nhớ… chứ sao tao quên được
Súng cầm tay mình từng bước hiên ngang
Nhưng tủi nhục… những hận lòng tháng cũ
Đến mùa nầy… lòng tao quặn niềm đau…
Hôm nay đây… nửa đời người vọng quốc
Đứa phương trời… ôm cả nỗi nhớ nhung
Thằng ở lại… sống tủi hờn gian khổ
Biết làm sao… lúc vận nước suy đồi…
Nhắm mắt lại… để tìm vào hồi tưởng
Thuở đầu xanh… mình từng sống bên nhau
Cơn binh lửa… bọn mình giờ mất hết
Mất quê cha… tuổi trẻ... khóc cơ đồ…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Nỗi Buồn Tháng Tư”
-------------------
Người Lính Già Tqlc
Gã Lính Già... Niềm Đau Tháng Tư
Mỗi năm trời có bốn mùa
Xuân về hè đến thu sang đông buồn
Trời già có chuyện của trời
Trong tôi nuốt hận… đổi đời tháng tư
Tháng tư ơi hỡi chuyện buồn
Dù bao năm đã… cội nguồn vì đâu…?
Tự do ngày cũ giờ đây
Trong lòng quê mẹ… như mây dật dờ…
Quê hương đất nước mẹ già
Tiền đồ dân tộc chắc là diệt vong
Trời già sinh cảnh nhiễu nhương
Hãy thương dân Việt… đau thương quá nhiều…
Tháng tư đeo đuổi cả đời
Làm sao quên được… cái thời gẫy gươm
Súng cầm ngồi đợi… bàn giao
Giờ đây nghĩ lại… nỗi đau một đời…
Làm người ai lại không đau
Trong cơn nguy biến… tại sao hững hờ
Người đi kẻ ở mong chờ
Trước sau như một… giương cờ Vàng xưa…
Quê Hương… Tổ Quốc… Sơn Hà
Một thời súng trận… nay già ly hương…
Cho tôi nhìn lại ngọn cờ
Cờ Vàng phất phới… tôi chờ bao năm…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Nỗi Buồn Tháng Tư”
Gã Lính Già... Niềm Đau Tháng Tư
Mỗi năm trời có bốn mùa
Xuân về hè đến thu sang đông buồn
Trời già có chuyện của trời
Trong tôi nuốt hận… đổi đời tháng tư
Tháng tư ơi hỡi chuyện buồn
Dù bao năm đã… cội nguồn vì đâu…?
Tự do ngày cũ giờ đây
Trong lòng quê mẹ… như mây dật dờ…
Quê hương đất nước mẹ già
Tiền đồ dân tộc chắc là diệt vong
Trời già sinh cảnh nhiễu nhương
Hãy thương dân Việt… đau thương quá nhiều…
Tháng tư đeo đuổi cả đời
Làm sao quên được… cái thời gẫy gươm
Súng cầm ngồi đợi… bàn giao
Giờ đây nghĩ lại… nỗi đau một đời…
Làm người ai lại không đau
Trong cơn nguy biến… tại sao hững hờ
Người đi kẻ ở mong chờ
Trước sau như một… giương cờ Vàng xưa…
Quê Hương… Tổ Quốc… Sơn Hà
Một thời súng trận… nay già ly hương…
Cho tôi nhìn lại ngọn cờ
Cờ Vàng phất phới… tôi chờ bao năm…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Nỗi Buồn Tháng Tư”
----------------
Người Lính Già Tqlc
Gã Lính Già… Hoài Niệm
Nhang bàn thờ đang nghi ngút cháy
Mùi hương thơm thoang thoảng Ở đâu đây
Tao cúi xuống lâm râm tao khấn nguyện
Ở nơi xa… tao đến viếng bạn hiền
Khói lơ lửng lung linh mờ ảo
Nét mặt mày di ảnh vẫn như xưa
Chỉ mờ nhạt với nụ cười cố hữu
Mới đó thôi… đã bốn chín năm rồi…
Nhang tỏa khói bồng bềnh vô định
Trong nỗi buồn tao lẩm bẩm gọi tên
Tao muốn nói… nói nhiều nhưng không thể
Chỉ nhìn nhang… đang tỏa khói thay lòng
Ừ bốn chín năm mày chắc biết
Chốn hồng trần… tao đơn lẻ từ khi
Mày ngã xuống lúc đào hầm moi cát
Làng An Dương… một thôn nhỏ nghèo nàn
Thật lẹ thật… thằng đi thẳng ở
Kiếp tử sinh… một viên đạn xé đôi
Mày lặng lẽ… riêng tao thì khóc ngất
Lủi thủi buồn… chờ giặc đến còng tay
Châm thêm rượu vào ly đang dỡ
Di ảnh mày đang chậm chạp nhìn tao
Nhưng tao thấy… mày luôn luôn trẻ mãi
Chỉ có tao… người đang sống bạc đầu
Thôi mày nhé ngày nào còn sống
cố gắng đi đốt lại nén nhang thơm
Dù chết trẻ… hay chết già …tình cũ
Cuối cuộc đời… hai đứa lại gặp nhau…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT "Nỗi Buồn Tháng Tư"
Gã Lính Già… Hoài Niệm
Nhang bàn thờ đang nghi ngút cháy
Mùi hương thơm thoang thoảng Ở đâu đây
Tao cúi xuống lâm râm tao khấn nguyện
Ở nơi xa… tao đến viếng bạn hiền
Khói lơ lửng lung linh mờ ảo
Nét mặt mày di ảnh vẫn như xưa
Chỉ mờ nhạt với nụ cười cố hữu
Mới đó thôi… đã bốn chín năm rồi…
Nhang tỏa khói bồng bềnh vô định
Trong nỗi buồn tao lẩm bẩm gọi tên
Tao muốn nói… nói nhiều nhưng không thể
Chỉ nhìn nhang… đang tỏa khói thay lòng
Ừ bốn chín năm mày chắc biết
Chốn hồng trần… tao đơn lẻ từ khi
Mày ngã xuống lúc đào hầm moi cát
Làng An Dương… một thôn nhỏ nghèo nàn
Thật lẹ thật… thằng đi thẳng ở
Kiếp tử sinh… một viên đạn xé đôi
Mày lặng lẽ… riêng tao thì khóc ngất
Lủi thủi buồn… chờ giặc đến còng tay
Châm thêm rượu vào ly đang dỡ
Di ảnh mày đang chậm chạp nhìn tao
Nhưng tao thấy… mày luôn luôn trẻ mãi
Chỉ có tao… người đang sống bạc đầu
Thôi mày nhé ngày nào còn sống
cố gắng đi đốt lại nén nhang thơm
Dù chết trẻ… hay chết già …tình cũ
Cuối cuộc đời… hai đứa lại gặp nhau…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT "Nỗi Buồn Tháng Tư"
---------------
Người Lính Già Tqlc
Gã Lính Già và Cảm Xúc
Lịch trên tường từng tờ rời khỏi vách
Thấm thoát buồn len lén tận nội tâm
Trong lặng câm nhớn nhác chuyện trong lòng
Thì ra thế… tờ cuối cùng củng gỡ …
Gỡ thì gỡ… xé theo ngày năm tháng
Nửa đời người thoáng chốc tựa mây bay
Ai đang sống và ai từng đã sống
Mới hiểu rằng… một nỗi nhớ khôn nguôi
Thôi mặc kệ dù khoảng đời còn lại
Dẫu mỏi mòn ta cứ đợi cầu mong
Sau quên được nó là trang Lịch Sử
Dẫu sang trang vẫn nuối tiếc ngậm buồn
Lịch trên tường nó nhìn mình than vãng
Cứ từng tờ rồi lại gỡ từng trang
Đến cứ đến dù nó là tháng mấy
Mình cứ buồn khi nó bảo tháng Tư
Tháng Tư buồn khăn tang trắng miền Nam
Dẫu đớn đau ta nuốt hận làm người
Người Dân Việt người miền nam xưa cũ
Hãy cùng nhau ta gặm nhấm nổi hận Lòng
Bao năm nữa… và bao lâu nữa
Quê Hương tôi rồi sẽ được hồi sinh
Những dấu ấn mờ dần nửa thế kỷ
Vẫn trong tôi… trong tôi mãi cuối đời…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Nỗi Buồn Tháng Tư”
Gã Lính Già và Cảm Xúc
Lịch trên tường từng tờ rời khỏi vách
Thấm thoát buồn len lén tận nội tâm
Trong lặng câm nhớn nhác chuyện trong lòng
Thì ra thế… tờ cuối cùng củng gỡ …
Gỡ thì gỡ… xé theo ngày năm tháng
Nửa đời người thoáng chốc tựa mây bay
Ai đang sống và ai từng đã sống
Mới hiểu rằng… một nỗi nhớ khôn nguôi
Thôi mặc kệ dù khoảng đời còn lại
Dẫu mỏi mòn ta cứ đợi cầu mong
Sau quên được nó là trang Lịch Sử
Dẫu sang trang vẫn nuối tiếc ngậm buồn
Lịch trên tường nó nhìn mình than vãng
Cứ từng tờ rồi lại gỡ từng trang
Đến cứ đến dù nó là tháng mấy
Mình cứ buồn khi nó bảo tháng Tư
Tháng Tư buồn khăn tang trắng miền Nam
Dẫu đớn đau ta nuốt hận làm người
Người Dân Việt người miền nam xưa cũ
Hãy cùng nhau ta gặm nhấm nổi hận Lòng
Bao năm nữa… và bao lâu nữa
Quê Hương tôi rồi sẽ được hồi sinh
Những dấu ấn mờ dần nửa thế kỷ
Vẫn trong tôi… trong tôi mãi cuối đời…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. “Nỗi Buồn Tháng Tư”
----------------------
Người Lính Già Tqlc
Gã Lính Già… Ngủ Mơ
Đêm qua mơ ngủ bên đường
Nhớ thời trai trẻ chiến trường đã đi
Một thời tự tại oai hùng
Anh em bè bạn vui cùng hiểm nguy
Mơ thì ai lại không mơ
Nhưng khi tôi nhớ… lòng trơ nỗi niềm
Một thời lính chiến băng ngàn
Lúc chiều xế bóng… thương càng nhớ thương
Bây giờ dù đã bao năm
Trong tâm trí cũ xa xăm gợi buồn
Tháng ba… rồi lại… tháng tư
Mỗi lần về lại…hồn như dại khờ
Nhớ tôi phải nhớ phận mình
Tháng này năm cũ đăng trình lui binh
Đến khi nhận lệnh tan hàng
Bây giờ nuối tiếc… đau càng… đau thêm
Phải chi ngày đó bất tuân
Bây giờ có lẽ bâng khuâng chẳng còn
Đâu còn ngẫm nghĩ buồn phiền
Hình hài trả mẹ… vào miền đất cha…
Đêm qua nằm ngủ mơ màng
Hồn tôi chìm đắm… nhớ càng… nhớ thêm
Đau cho thân phận của mình
Thương về đồng đội… nghĩa tình chi binh
Chừng nào có thể quên đi
Niềm đau năm cũ trong khi tuổi già
Thương mình… nhớ bạn thuở nào
Hẹn nhau gặp lai… lúc vào viễn du…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Gã Lính Già… Ngủ Mơ
Đêm qua mơ ngủ bên đường
Nhớ thời trai trẻ chiến trường đã đi
Một thời tự tại oai hùng
Anh em bè bạn vui cùng hiểm nguy
Mơ thì ai lại không mơ
Nhưng khi tôi nhớ… lòng trơ nỗi niềm
Một thời lính chiến băng ngàn
Lúc chiều xế bóng… thương càng nhớ thương
Bây giờ dù đã bao năm
Trong tâm trí cũ xa xăm gợi buồn
Tháng ba… rồi lại… tháng tư
Mỗi lần về lại…hồn như dại khờ
Nhớ tôi phải nhớ phận mình
Tháng này năm cũ đăng trình lui binh
Đến khi nhận lệnh tan hàng
Bây giờ nuối tiếc… đau càng… đau thêm
Phải chi ngày đó bất tuân
Bây giờ có lẽ bâng khuâng chẳng còn
Đâu còn ngẫm nghĩ buồn phiền
Hình hài trả mẹ… vào miền đất cha…
Đêm qua nằm ngủ mơ màng
Hồn tôi chìm đắm… nhớ càng… nhớ thêm
Đau cho thân phận của mình
Thương về đồng đội… nghĩa tình chi binh
Chừng nào có thể quên đi
Niềm đau năm cũ trong khi tuổi già
Thương mình… nhớ bạn thuở nào
Hẹn nhau gặp lai… lúc vào viễn du…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
--------------------
Người Lính Già Tqlc
Gã Lính Già …Thương Cảm
Tháng Tư xa núi bỏ rừng
Bỏ đời quân ngũ lưng chừng hai mươi
Tháng Tư bỏ dở kiếm cung
Sống trong oan nghiệt mông lung cả đời
Tháng Tư tháng của hận thù
Áo rằn cởi bỏ cho dù chẳng cam
Dẫu rằng nó thật vô tình
Ba Lô súng đạn… để mình nỗi đau
Bao nhiêu năm đã là bao
Nó về nó lại… xôn xao nỗi niềm
Cho tôi khơi lại lửa lòng
Ôm hình bóng cũ… mặc dòng thời gian
Biết rằng tôi đã cố quên
Tháng Tư về lại… buồn tênh sự tình
Nhớ nhà nhớ bạn năm nào
Đầu xanh một thuở… cồn cào niềm đau
Tháng Tư ngày đó cơ trời
Bọn tôi tuổi trẻ đương thời biết chi
Biết chi ngày đó… chẳng thà
Bây giờ có lẽ… lúc già bớt đau…
Tháng Tư bỏ núi xa rừng
Phận người gẫy gánh… mắt trừng trời cao
Bây giờ gặm nhấm… nỗi đau
Năm mươi năm nhớ… Tại sao vẫn buồn…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Gã Lính Già …Thương Cảm
Tháng Tư xa núi bỏ rừng
Bỏ đời quân ngũ lưng chừng hai mươi
Tháng Tư bỏ dở kiếm cung
Sống trong oan nghiệt mông lung cả đời
Tháng Tư tháng của hận thù
Áo rằn cởi bỏ cho dù chẳng cam
Dẫu rằng nó thật vô tình
Ba Lô súng đạn… để mình nỗi đau
Bao nhiêu năm đã là bao
Nó về nó lại… xôn xao nỗi niềm
Cho tôi khơi lại lửa lòng
Ôm hình bóng cũ… mặc dòng thời gian
Biết rằng tôi đã cố quên
Tháng Tư về lại… buồn tênh sự tình
Nhớ nhà nhớ bạn năm nào
Đầu xanh một thuở… cồn cào niềm đau
Tháng Tư ngày đó cơ trời
Bọn tôi tuổi trẻ đương thời biết chi
Biết chi ngày đó… chẳng thà
Bây giờ có lẽ… lúc già bớt đau…
Tháng Tư bỏ núi xa rừng
Phận người gẫy gánh… mắt trừng trời cao
Bây giờ gặm nhấm… nỗi đau
Năm mươi năm nhớ… Tại sao vẫn buồn…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
-----------------
Người Lính Già Tqlc
Bóng Thời Gian
Năm Mươi Năm lệ xưa tưởng chừng cạn
Đã khô cằn theo cơn lốc thời gian
Nhưng âm ỷ như ngày nào còn đó
Vẫn chực chờ đợi dịp nó lại rơi
Năm Mươi Năm bao người sanh kẻ tử
Nước non nhà cứ thế bập bềnh trôi
Người xưa cũ lui dần vào quên lãng
Kẻ lớn lên chẳng biết thế sự buồn
Năm Mươi Năm trời ơi sầu lệ thắt
Trăn trở mình trong giấc ngủ đêm thâu
Vẫn cứ tưởng lâu ngày thành chai sạn
Buồn thật buồn nó lại đến tháng tư
Năm Mươi Năm người xưa dần từ tạ
Lớp bụi mờ tuần tự đuổi sau lưng
Ai biết được sẽ còn bao lâu nữa
Hồn thiêng ơi hãy đáp trả nguyện cầu
Tôi vẫn biết hí trường rồi sẽ đến
Những cuộc vui rồi cũng lúc chia tay
Nhưng ao ước được nhìn qua lăng kính
Gả Lính Già … chờ đợi đã thật lâu …
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Bóng Thời Gian
Năm Mươi Năm lệ xưa tưởng chừng cạn
Đã khô cằn theo cơn lốc thời gian
Nhưng âm ỷ như ngày nào còn đó
Vẫn chực chờ đợi dịp nó lại rơi
Năm Mươi Năm bao người sanh kẻ tử
Nước non nhà cứ thế bập bềnh trôi
Người xưa cũ lui dần vào quên lãng
Kẻ lớn lên chẳng biết thế sự buồn
Năm Mươi Năm trời ơi sầu lệ thắt
Trăn trở mình trong giấc ngủ đêm thâu
Vẫn cứ tưởng lâu ngày thành chai sạn
Buồn thật buồn nó lại đến tháng tư
Năm Mươi Năm người xưa dần từ tạ
Lớp bụi mờ tuần tự đuổi sau lưng
Ai biết được sẽ còn bao lâu nữa
Hồn thiêng ơi hãy đáp trả nguyện cầu
Tôi vẫn biết hí trường rồi sẽ đến
Những cuộc vui rồi cũng lúc chia tay
Nhưng ao ước được nhìn qua lăng kính
Gả Lính Già … chờ đợi đã thật lâu …
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
------------------
Người Lính Già Tqlc
Cổ Lai Chinh Chiến
Cổ lai chinh chiến gục đầu khóc
Mang nỗi bi thương bỏ nửa chừng
Súng gươm bỏ dở sao lại thế
Chắc tại sinh lầm thế kỷ chăng?
Tủi hờn hờn tủi rồi vẫn sống
Phiêu bạt lang thang ở xứ người
Mong ngày trở lại gầy dựng nước
Tóc đã hoa râm chẳng thấy gì
Nỗi đau vong quốc đành một kiếp
Mòn mỏi đợi chờ hết tuổi xuân
Muốn hỏi trời cao xin cho biết
Ngày về quê mẹ có còn xa ?
Một gánh giang sơn gẫy nửa chừng
Đau lòng viễn xứ người lính cũ
Tan nát tim gan nhớ chiến trường
Chờ ngày trở lại chắc còn không ?
Cúi xin trời già thương nhỏ lệ
Người lính năm xưa vẫn đợi chờ
Đợi ngày về lại chiến trường cũ
Để chết liệt oanh giữa trận tiền…
Người Lính Già TQLC
nỗi buồn “Tháng Tư Đen”
Cổ Lai Chinh Chiến
Cổ lai chinh chiến gục đầu khóc
Mang nỗi bi thương bỏ nửa chừng
Súng gươm bỏ dở sao lại thế
Chắc tại sinh lầm thế kỷ chăng?
Tủi hờn hờn tủi rồi vẫn sống
Phiêu bạt lang thang ở xứ người
Mong ngày trở lại gầy dựng nước
Tóc đã hoa râm chẳng thấy gì
Nỗi đau vong quốc đành một kiếp
Mòn mỏi đợi chờ hết tuổi xuân
Muốn hỏi trời cao xin cho biết
Ngày về quê mẹ có còn xa ?
Một gánh giang sơn gẫy nửa chừng
Đau lòng viễn xứ người lính cũ
Tan nát tim gan nhớ chiến trường
Chờ ngày trở lại chắc còn không ?
Cúi xin trời già thương nhỏ lệ
Người lính năm xưa vẫn đợi chờ
Đợi ngày về lại chiến trường cũ
Để chết liệt oanh giữa trận tiền…
Người Lính Già TQLC
nỗi buồn “Tháng Tư Đen”
-----------------
Người Lính Già Tqlc
Chuyện Hai Thằng
Một thằng chống nạng lạy thằng nằm
Khói hương nghi ngút thằng sống đốt
Tưởng nhớ bạn xưa thuở thiếu thời
Phương trời miên viễn nhận dùm tao
Dẫu rằng tao biết mày yên nghĩ
Bổn phận đã tròn với núi sông
Nhưng buồn nhớ bạn thằng đi trước
Người sống còn đây vẫn nhớ mày
Có thể mầy buồn vì một bóng
Nhưng trước sau gì cũng gặp nhau
Thằng trước thằng sau rồi cũng chết
Chỉ có thằng ngồi nhớ chuyện xưa
Còn ngồi nhìn gió trời trăng cũ
Thương tiếc một thằng bạn chơi ngu
Bê Ta liệng đến dành ôm hết
Chỉ chừa cho tao đủ cặp giò
Ngày về đơn vị hai thằng sống
Tánh nết bụi đời lại giống nhau
Cơm canh đạn pháo mình chia đủ
Tiền lính tính liền hai đứa vui
Tao còn nhớ lắm sao quên được
Pháo giặc trên đầu tiếng xung phong
Nằm dài dưới hố hai thằng bắn
Nòng súng đỏ đầu giặc vẫn đông
Thế rồi bể tuyến tao mày rút
Tụi nó tràn vào như lũ điên
Bê ta súng lớn liên hồi nổ
Mày lấy thân mày che chở tao
Một thằng chống gậy lạy thằng nằm
Nơi xa mày biết tao vẫn nhớ
Tao tưởng tao quên theo tháng ngày
Nhưng mà không thể được mày ơi.
Không còn ngồi ngắm trời trăng cũ
Mày biết rằng tao đã đến gần
Bỏ lại sau… lưng quên tất cả
Tìm mày tao đến mình nằm chung…
Gửi lại các bạn một bài thơ đã cũ…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Chuyện Hai Thằng
Một thằng chống nạng lạy thằng nằm
Khói hương nghi ngút thằng sống đốt
Tưởng nhớ bạn xưa thuở thiếu thời
Phương trời miên viễn nhận dùm tao
Dẫu rằng tao biết mày yên nghĩ
Bổn phận đã tròn với núi sông
Nhưng buồn nhớ bạn thằng đi trước
Người sống còn đây vẫn nhớ mày
Có thể mầy buồn vì một bóng
Nhưng trước sau gì cũng gặp nhau
Thằng trước thằng sau rồi cũng chết
Chỉ có thằng ngồi nhớ chuyện xưa
Còn ngồi nhìn gió trời trăng cũ
Thương tiếc một thằng bạn chơi ngu
Bê Ta liệng đến dành ôm hết
Chỉ chừa cho tao đủ cặp giò
Ngày về đơn vị hai thằng sống
Tánh nết bụi đời lại giống nhau
Cơm canh đạn pháo mình chia đủ
Tiền lính tính liền hai đứa vui
Tao còn nhớ lắm sao quên được
Pháo giặc trên đầu tiếng xung phong
Nằm dài dưới hố hai thằng bắn
Nòng súng đỏ đầu giặc vẫn đông
Thế rồi bể tuyến tao mày rút
Tụi nó tràn vào như lũ điên
Bê ta súng lớn liên hồi nổ
Mày lấy thân mày che chở tao
Một thằng chống gậy lạy thằng nằm
Nơi xa mày biết tao vẫn nhớ
Tao tưởng tao quên theo tháng ngày
Nhưng mà không thể được mày ơi.
Không còn ngồi ngắm trời trăng cũ
Mày biết rằng tao đã đến gần
Bỏ lại sau… lưng quên tất cả
Tìm mày tao đến mình nằm chung…
Gửi lại các bạn một bài thơ đã cũ…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
---------------------
Người Lính Già Tqlc
Một Câu Hỏi
Rời trận địa tuổi còn đang sung mãn
Đành ôm hờn gẫy súng lúc còn xuân
Thân còn đó mà hồn lìa khỏi xác
Đớn đau thay “Cọp” cởi bỏ chiến bào
Rời trận địa ngỡ ngàng như trong mộng
Lệnh đưa ra chỉ biết cúi đầu theo
Sao thế nhỉ cứ hỏi hoài trong trí
Nỗi đau này muôn thuở vẫn còn đây
Nếu ngày ấy ta không rời trận địa
Vẫn hiên ngang giữa mũi đạn lằn tên
Nếu được chết mà hồn ta thanh thản
Để giờ nhìn quê Mẹ ngậm ngùi đau
Rời trận địa sống quê người đất khách
Bốn bảy năm đất nước một màu đen
Đen tủi nhục đen uất hờn dân tộc
Nay đã già “Cọp” thành kẻ phế nhân
Nếu ngày ấy ta không rời trận địa
Nếu cùng nhau thời thế sẽ ra sao
Một câu hỏi ngàn đời không giải đáp
Ôm hận buồn… vào miên viễn thời gian…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Một Câu Hỏi
Rời trận địa tuổi còn đang sung mãn
Đành ôm hờn gẫy súng lúc còn xuân
Thân còn đó mà hồn lìa khỏi xác
Đớn đau thay “Cọp” cởi bỏ chiến bào
Rời trận địa ngỡ ngàng như trong mộng
Lệnh đưa ra chỉ biết cúi đầu theo
Sao thế nhỉ cứ hỏi hoài trong trí
Nỗi đau này muôn thuở vẫn còn đây
Nếu ngày ấy ta không rời trận địa
Vẫn hiên ngang giữa mũi đạn lằn tên
Nếu được chết mà hồn ta thanh thản
Để giờ nhìn quê Mẹ ngậm ngùi đau
Rời trận địa sống quê người đất khách
Bốn bảy năm đất nước một màu đen
Đen tủi nhục đen uất hờn dân tộc
Nay đã già “Cọp” thành kẻ phế nhân
Nếu ngày ấy ta không rời trận địa
Nếu cùng nhau thời thế sẽ ra sao
Một câu hỏi ngàn đời không giải đáp
Ôm hận buồn… vào miên viễn thời gian…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
-------------------------
Người Lính Già Tqlc
Gói Xác Bạn
Ngày nhập cuộc tao mày ra đơn vị
Sống cùng nhau thủ túc đệ với huynh
Tuổi mười tám tràn đầy niềm kiêu hãnh
Áo hoa rừng lặn lội khắp quê hương
Ngày leo núi chiều về ven rừng ngủ
Ngọt chia buồn mưa gió mặc tương lai
Tao mày sống như mình từng đã sống
Trong gian nan vẫn luôn nở nụ cười
Rồi thấm thoát theo quân hành chiến sự
Áo sờn vai đôi giầy “bốt” rách toang
Màu hoa áo bây giờ thành bạc phết
Chiến trường xa lặn lội chiến trường gần
Niềm lo âu bao ngày thành sự thật
Đạn vô tình từ pháo giặc phương xa
Trăm tiếng nổ rồi ngàn viên cùng nổ
Cướp đi mày tao ngồi đó mình ên
Thôi mày nhé còn bao nhiêu gói hết
Poncho buồn tao bọc xác mày đây
Phần gửi đất còn bao nhiêu gửi mẹ
Mày đã đi tao lủi thủi ngồi buồn…
Thôi thì nhé hồn mày theo quốc tổ
Mất hay còn giờ yên giấc ngàn thu
Tao ở lại mấy mươi năm cô vọng
Nhìn nước nhà thui thủi một niềm đau…
Gửi lại các bạn một bài thơ đã cũ…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Gói Xác Bạn
Ngày nhập cuộc tao mày ra đơn vị
Sống cùng nhau thủ túc đệ với huynh
Tuổi mười tám tràn đầy niềm kiêu hãnh
Áo hoa rừng lặn lội khắp quê hương
Ngày leo núi chiều về ven rừng ngủ
Ngọt chia buồn mưa gió mặc tương lai
Tao mày sống như mình từng đã sống
Trong gian nan vẫn luôn nở nụ cười
Rồi thấm thoát theo quân hành chiến sự
Áo sờn vai đôi giầy “bốt” rách toang
Màu hoa áo bây giờ thành bạc phết
Chiến trường xa lặn lội chiến trường gần
Niềm lo âu bao ngày thành sự thật
Đạn vô tình từ pháo giặc phương xa
Trăm tiếng nổ rồi ngàn viên cùng nổ
Cướp đi mày tao ngồi đó mình ên
Thôi mày nhé còn bao nhiêu gói hết
Poncho buồn tao bọc xác mày đây
Phần gửi đất còn bao nhiêu gửi mẹ
Mày đã đi tao lủi thủi ngồi buồn…
Thôi thì nhé hồn mày theo quốc tổ
Mất hay còn giờ yên giấc ngàn thu
Tao ở lại mấy mươi năm cô vọng
Nhìn nước nhà thui thủi một niềm đau…
Gửi lại các bạn một bài thơ đã cũ…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
--------------------------
Người Lính Già Tqlc
Người Lính Già Và Nỗi Nhớ
(Cọp Nhớ Rừng)
Người Lính Già nửa đêm nằm trăn trở
Nhớ trường sơn như Cọp nhớ rừng xưa
Thèm điếu thuốc đốt lên trong nón sắt
Khói hòa sương mang hơi ấm vào long
Người Lính Già nửa đêm nằm không ngủ
Nhớ anh em từng chịu khổ nằm gai
Nhớ trà nóng nửa đêm nằm dưới hố
Nấu vội vàng bằng "C4" chuyền tay
Người Lính Già nửa đêm trong giấc ngủ
Mơ chập chờn gọi đổi gác nửa đêm
Ngồi bật dậy tay quơ Em Mười Sáu
Nó còn đâu Súng đã gãy lâu rồi
Người Lính Già nửa đêm tìm giấc ngủ
Cố quên đi những hình ảnh thân thương
Quên sao được nào “Triệu Phong” “Ái Tử”
Đất “Hương Điền” Hương lộ ba số “5”
Người Lính Già nửa đêm nằm không ngủ
Nhớ Thành xưa một thuở máu thịt da
Nhớ “Mỹ Chánh” nơi chiếc cầu bị gãy
Bởi vì đây lập phòng tuyến cuối cùng
Người Lính Già cố quên càng thêm nhớ
Nhớ “Hải Lăng” nhớ “Thạch Hãn” “Điền Môn”
Nhớ nhiều lắm nhớ hoài không kể hết
Một dòng sông chỉ xác với lục bình
Người Lính Già nửa đêm nằm trăn trở
Mơ trong đêm pháo đạn nổ thâu canh
Nhớ nhiều lắm ánh hỏa châu soi sáng
Dẫn đường về sau trận đột kích đêm
Ngày tháng đến Người Lính Già thôi nhớ
Thời gian trôi là thuốc xóa niềm đau
Không ai gọi dù nữa đêm tỉnh giấc
Ôm niềm đau trong tìm thức Cọp Già…
Thuyền Qua Lối Cũ
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Những vần thơ tuy đã cũ nhưng thời gian vào mùa này thì nỗi nhớ làm cho nó trở thành khởi sắc cùng niềm xót xa cho những gì theo thời gian bị xóa nhòa đi của một người lính TQLC già gãy súng nửa chừng…
Người Lính Già Và Nỗi Nhớ
(Cọp Nhớ Rừng)
Người Lính Già nửa đêm nằm trăn trở
Nhớ trường sơn như Cọp nhớ rừng xưa
Thèm điếu thuốc đốt lên trong nón sắt
Khói hòa sương mang hơi ấm vào long
Người Lính Già nửa đêm nằm không ngủ
Nhớ anh em từng chịu khổ nằm gai
Nhớ trà nóng nửa đêm nằm dưới hố
Nấu vội vàng bằng "C4" chuyền tay
Người Lính Già nửa đêm trong giấc ngủ
Mơ chập chờn gọi đổi gác nửa đêm
Ngồi bật dậy tay quơ Em Mười Sáu
Nó còn đâu Súng đã gãy lâu rồi
Người Lính Già nửa đêm tìm giấc ngủ
Cố quên đi những hình ảnh thân thương
Quên sao được nào “Triệu Phong” “Ái Tử”
Đất “Hương Điền” Hương lộ ba số “5”
Người Lính Già nửa đêm nằm không ngủ
Nhớ Thành xưa một thuở máu thịt da
Nhớ “Mỹ Chánh” nơi chiếc cầu bị gãy
Bởi vì đây lập phòng tuyến cuối cùng
Người Lính Già cố quên càng thêm nhớ
Nhớ “Hải Lăng” nhớ “Thạch Hãn” “Điền Môn”
Nhớ nhiều lắm nhớ hoài không kể hết
Một dòng sông chỉ xác với lục bình
Người Lính Già nửa đêm nằm trăn trở
Mơ trong đêm pháo đạn nổ thâu canh
Nhớ nhiều lắm ánh hỏa châu soi sáng
Dẫn đường về sau trận đột kích đêm
Ngày tháng đến Người Lính Già thôi nhớ
Thời gian trôi là thuốc xóa niềm đau
Không ai gọi dù nữa đêm tỉnh giấc
Ôm niềm đau trong tìm thức Cọp Già…
Thuyền Qua Lối Cũ
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Những vần thơ tuy đã cũ nhưng thời gian vào mùa này thì nỗi nhớ làm cho nó trở thành khởi sắc cùng niềm xót xa cho những gì theo thời gian bị xóa nhòa đi của một người lính TQLC già gãy súng nửa chừng…
-----------------------------
Người Lính Già Tqlc
Đốt Nhang Nhớ Bạn
Trên bàn thờ khói nhang còn nghi ngút
Ánh đèn cầy đang mờ ảo lung linh
Tao cúi xuống thì thầm tao khẩn nguyện
Mày ở đâu nay tao đến thăm mày
Từ lúc mất đến giờ nửa thế kỷ
Thịt xương mày đã hoá đất quê cha
Ơn Tổ Quốc công sinh thành dưỡng dục
Đã trả xong một kiếp phận Làm người
Tao nhớ rõ lúc mày lên trám tuyến
Súng đạn cày như mưa vãi hoa rơi
Lệnh là tiến dẫu gian nguy trước mặt
Vẫn xung phong trong khói đạn mịt mù
Tàn trận chiến tao ngoảnh đầu nhìn lại
Mày gập đầu nón sắt rớt cạnh bên
Tao lay nhẹ thì thân mày ngã xuống
Mày đi rồi tao khóc "nó bỏ tao"
Thôi thì thế mỗi thằng mang số phận
Xót nỗi buồn bỏ mẹ tuổi hai mươi
Bỏ bạn hữu không một lời giã biệt
Đã thật lâu tao tưởng mới ngày nào
Hôm nay đây đốt nhang tao khẩn nguyện
Mai tao về xứ lạ chỗ thật xa
Nơi chốn đó giờ là nơi tạm trú
Nhưng tao đây…luôn tưởng nhớ đến mày...
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Đốt Nhang Nhớ Bạn
Trên bàn thờ khói nhang còn nghi ngút
Ánh đèn cầy đang mờ ảo lung linh
Tao cúi xuống thì thầm tao khẩn nguyện
Mày ở đâu nay tao đến thăm mày
Từ lúc mất đến giờ nửa thế kỷ
Thịt xương mày đã hoá đất quê cha
Ơn Tổ Quốc công sinh thành dưỡng dục
Đã trả xong một kiếp phận Làm người
Tao nhớ rõ lúc mày lên trám tuyến
Súng đạn cày như mưa vãi hoa rơi
Lệnh là tiến dẫu gian nguy trước mặt
Vẫn xung phong trong khói đạn mịt mù
Tàn trận chiến tao ngoảnh đầu nhìn lại
Mày gập đầu nón sắt rớt cạnh bên
Tao lay nhẹ thì thân mày ngã xuống
Mày đi rồi tao khóc "nó bỏ tao"
Thôi thì thế mỗi thằng mang số phận
Xót nỗi buồn bỏ mẹ tuổi hai mươi
Bỏ bạn hữu không một lời giã biệt
Đã thật lâu tao tưởng mới ngày nào
Hôm nay đây đốt nhang tao khẩn nguyện
Mai tao về xứ lạ chỗ thật xa
Nơi chốn đó giờ là nơi tạm trú
Nhưng tao đây…luôn tưởng nhớ đến mày...
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
--------------
Người Lính Già Tqlc
Tủi Thân… Đời Lữ Khách
Gió đưa Đồng đội về trời
Còn tôi ở lại chịu đời thế gian
Tháng năm cơm áo lầm than
Làm thân vong quốc nặng man nỗi buồn
Ngày ngày khẩn nguyện đất trời
Thanh bình trở lại với người dân tôi
Cho lòng vơi bớt nỗi sầu
Nỗi niềm chất chứa lúc đầu còn xanh
Bây giờ tóc đã đổi mầu
Ôm bầu nhiệt huyết giờ đầu điểm sương
Nhớ nhà nhớ mẹ thương cha
Anh em bạn hữu đã xa lắm rồi
Nửa vòng trái đất còn gì
Làm sao nối lại đôi bờ biển đây
Một mình đứng ở biển Tây*
Thả hồn gió cuốn theo mây trôi về
Quê cha đất mẹ một thời
Làm thân lữ khách buồn đời làm sao
Chim kia có tổ để về
Còn tôi lưu lạc ngày về một xa
Xin trời mưa thuận gió hòa
Cho con nhạn lạc tìm đường về quê
Thăm nhà gặp lại bạn bè
Trước khi nằm xuống trọn thề ngày đi…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
Tủi Thân… Đời Lữ Khách
Gió đưa Đồng đội về trời
Còn tôi ở lại chịu đời thế gian
Tháng năm cơm áo lầm than
Làm thân vong quốc nặng man nỗi buồn
Ngày ngày khẩn nguyện đất trời
Thanh bình trở lại với người dân tôi
Cho lòng vơi bớt nỗi sầu
Nỗi niềm chất chứa lúc đầu còn xanh
Bây giờ tóc đã đổi mầu
Ôm bầu nhiệt huyết giờ đầu điểm sương
Nhớ nhà nhớ mẹ thương cha
Anh em bạn hữu đã xa lắm rồi
Nửa vòng trái đất còn gì
Làm sao nối lại đôi bờ biển đây
Một mình đứng ở biển Tây*
Thả hồn gió cuốn theo mây trôi về
Quê cha đất mẹ một thời
Làm thân lữ khách buồn đời làm sao
Chim kia có tổ để về
Còn tôi lưu lạc ngày về một xa
Xin trời mưa thuận gió hòa
Cho con nhạn lạc tìm đường về quê
Thăm nhà gặp lại bạn bè
Trước khi nằm xuống trọn thề ngày đi…
Người Lính Già TQLC
Tuấn TT. Nỗi Buồn Tháng Tư
---------------
No comments:
Post a Comment