Đã, Mươi ngày có ngày nào không đụng nhau...
Ta người lính mới vẫn chưa quen...
Ta người lính trận cũng ghê thay...
Đi với rằn ri ta pháo thủ...
Sình lầy cũng qua ngày mưa nắng...
Ta bỗng thèm ít ngày phép, đã nhớ nhà!
-------------
Mươi ngày có ngày nào không đụng nhau
Súng nổ đôi bên san sát cách chiến hào
Đạn réo ì đùng trong rè rè vô tuyến
Bên tai nghe đã có giáp lá cà
Chiến địa ghê thay mùi chết chóc !
Ta người lính mới vẫn chưa quen
Chiến trường đi giữa màu da cọp
Khi núi rừng cháy nắng đã thâm đen
Qua mươi ngày có quen dần đánh đấm
Súng nổ đôi bên san sát cách chiến hào
Đạn réo ì đùng trong rè rè vô tuyến
Bên tai nghe đã có giáp lá cà
Chiến địa ghê thay mùi chết chóc !
Ta người lính mới vẫn chưa quen
Chiến trường đi giữa màu da cọp
Khi núi rừng cháy nắng đã thâm đen
Qua mươi ngày có quen dần đánh đấm
Ta người lính trận cũng ghê thay
Đã hai ngày đêm chưa chợp mắt
Nhìn bãi chiến trường mắt như cay
Có sá gì những đêm không ngủ
Những vắt cơm ăn giữa vội vàng
Đi với rằn ri ta pháo thủ
Như Đây Ngọc Nữ gọi Kiến Càng..
Nhật ký đã ghi hơn một tháng
Tiền lương mới lãnh lấy ai xài
Núi rừng đi bao giờ xong trận chiến
Ta về kiếm quán xá mà lai rai
Sình lầy cũng qua ngày mưa nắng
Treilli mặc nửa ướt nửa khô
Người chết thay cho người được sống
Trận địa vừa xanh những nấm mồ
Có tiếng trực thăng vừa đáp xuống
Những người lính vội vã cáng băng ca
Tiếng cánh quạt rần rần mặt ruộng
Tải thương người rong những tiếng rên la ..
Ta bỗng thèm ít ngày phép, đã nhớ nhà!
---------------
Hoa Nguyen
VỀ PHÉP,
Năm ngày phép hai ngày đường
Mà xôn xao thấy phố phường hôm qua
Chiến trường từ những phương xa
Ta về mang những phần quà đạn bom
Ánh mắt em thơ nét mặt mừng
Khi tiếng xe đã dừng đầu con ngõ
Bộ treilli nhuốm màu rừng
Cô hàng xóm cũng ra cười rạng rỡ
Ba ngày qua, đất SG hoa lệ
Vẫn nghe mình Lương Sơn Bạc tên đường
Ngang bức tượng người lính đen ngạo nghễ
Ta chắc mang về ít bụi tiền phương
Xuống phố một mình mà nỗi nhớ
Đường vẫn đông nhưng thiếu bạn hiền
SG khắc buồn trong thời chiến
Khác môi cười lạ mặt lắm cô tiên
Mới ba ngày đã nhớ trời biên giới
Sao tiền tuyến lại mọc ở hậu phương
Bình minh lên từ trong tia nắng mới
Hành trang đây, đợi khoác lại chiến trường !
Còn đây những ngày phép đương dở dang
Lại nhớ đêm bóng dáng của sa trường
Đôi ba lần thoát tử đôi ba trận
Nghiện tiếng xung phong vang vội biên cương
Thiếu tình nhân Vườn Tao Đàn trơ trẻn
Vào cà phê khuây khỏa cũng vội vàng
Vào công viên thầm lặng cạnh chỗ ngồi
Trôi một ngày, chiều Thủ Đô nắng tắt
Về Tân Định trời mờ mưa gió giật
Trên căn gác trăng Yên Đỗ vừa lặn
Đêm thấp dần chỉ còn giờ giới nghiêm
Sài Gòn đâu những ánh trăng hoang dã
Hai hôm nữa để tìm trong ghế trống
Thay bộ civil buổi tới tìm đào
Mất một ngày là một ngày khó kiếm
Chuyện tình yêu đẹp phim ảnh Cao Bồi
Ta sẽ nhớ mang theo ngày chủ nhật
Tà áo em, ngôi giáo đường Đắc Lộ
Con tin Người tim cũng đập bồi hồi
Nên nói yêu .. từng hồi chuông xóm đạo
Rồi cũng đến ngày, xách ba lô về đơn vị
Khi bình minh chưa kịp tắt ánh đèn đường
Chào tiếng rao hàng giã từ đô thị
Ta trở lại làm lính thú tiền phương
Chào Sài Gòn đi biết ai buồn đưa tiễn..
-------------
(Nhớ về 1/11/1963 )
SG đâu rồi thuở nhỏ ơi !
Cái năm nào nhớ buổi rong chơi
Một vòng bốn quận nhiều tiếng súng
Ta về muốn khóc giờ giới nghiêm
Bà đi tìm cháu khắp nơi nơi
Mồ hôi nước mắt ướt áo nâu
Bóng chiều đã ngã chim tăm cá
SG loạn đả chết như chơi
SG đâu rồi Tổng Thống ơi !
SG đâu rồi thuở nhỏ ơi !
Cái năm nào nhớ buổi rong chơi
Một vòng bốn quận nhiều tiếng súng
Ta về muốn khóc giờ giới nghiêm
Bà đi tìm cháu khắp nơi nơi
Mồ hôi nước mắt ướt áo nâu
Bóng chiều đã ngã chim tăm cá
SG loạn đả chết như chơi
SG đâu rồi Tổng Thống ơi !
Giữa chốn đông người ở ngã tư
Não nùng trong tiếng dao găm xuống
Cho dòng máu đỏ hết về tim..
SG trốn nhà theo cơn mê
Những con đường đáng lý đẹp hơn
Ông lớn đánh nhau giành quyền lực
Dã tâm chia chát máu dân tình
Bài Việt Sử đầu đời mực tím
Trên dòng chữ viết bẩn áo, tay
Thêm bài đức dục bài toán đố
Cộng nhiều trừ bớt dễ chia nhau
SG chín điểm quên học bài
Trên tờ luận triết đã phôi thai
Ở nơi ngăn hộc nhiều sách cũ
Thư viện để ngồi trú nắng say..
Đã sinh trong đất gọi Sài Thành
Những tờ mộc đỏ nhớ mộc xanh
Những hàng me nhớ hàng long não
Căn gát mơ màng những ngọn roi
SG có khi trời lập đông
Để nghe hơi ấm trong áo len
Đôi cây đan dở trên tay mẹ
Trong lúc con ngồi rạp xem phim
Năm đó đôi lần đi chơi xa
Chưa ớn đòn roi cũng sợ ma
SG nhớ khi nhiều tiếng súng
Giữa thời rao giảng những kẻ thù..
SG áo dài Trần Lệ Xuân
Sơ mi đơn giản Ngô Đình Nhu
Ngai vàng bình dị Ngô Đình Diệm
Tối hội cột đèn lũ dễ thương
SG.. Hữu xạ tự nhiên hương..
---------------
Comments:
* Nguyễn Hữu Thời
Thơ lính rất thật và hay của bạn tôi
* Thu Nguyen Tan
Đời lính, đã quen mùi trận mạc
Núi rừng, khói súng phủ đời trai
Sình lầy, muỗi vắt súng cầm canh
Rách áo phong sương đời lính trận
Đối mặt quân thù đầy tử khí
Trò chơi súng đạn thời con trẻ
Giờ đem trả nợ giữa chiến trường
Máu đào loang lổ xác phơi thây…
No comments:
Post a Comment