Chàng trai trẻ vốn dòng hào kiệt!...
Áo thư sinh chưa phai màu mực......
Thiên đàng đâu toàn thấy "hung thần"?
Cả "trận địa" ngả nghiêng kinh hãi???
Viết cho những chàng trai VB, bao năm trước đang còn "hí hửng"sắp bước vào...con đường đau khổ?
Chàng trai trẻ vốn dòng hào kiệt!
Xếp bút nghiên theo việc đao binh.( copy thơ...)
Nam Quan ải rập rình nào biết...
Trống kèn khua chào đón nhiệt tình!
Qua truông mới rõ sự tình...
Đường dzô đã khó huống "xin" lối về???
Áo thư sinh chưa phai màu mực...
Giầy nhà binh Thủ-Đức mới toanh,
Nha trang Đồng-Đế vào hàng!
Cười như sắp đến thiên đàng mộng mơ?
Nào đâu biết ào ào lệnh vỡ...
Thiên đàng đâu toàn thấy "hung thần"?
Bày binh bố trận giăng giăng,
Hồn tiêu phách tán trời-trăng tối sầm!
Áo học trò khác chi áo trận...
Bê bết bùn tai tóc lắm lem,
Một trời hoa mộng êm đềm,
Vỡ tan tựa sét nổ rền bên tai!
Cả "trận địa" ngả nghiêng kinh hãi???
"Chàng là ai?" quên cả tuổi tên,
Trần gian-địa ngục hai bên,
Bò ra chẳng đặng đành"lên"chữ liều!
Một chữ liều "Cuốn theo chiếu gió"!
Nguời còn hơi ta rán tàn hơi...
Ngày đêm quằn quại tả tơi,
Tám tuần "trăng mật" đất trời đảo điên.
...................47 năm sau.
Thoáng nhìn lại bức hình năm cũ...
Tưởng rằng quên nào dễ gì quên???
Người còn kẻ mất buồn tênh,
Ước sao ta lại hồn nhiên thuở nào!
Cư-Nguyễn.
Chàng trai trẻ vốn dòng hào kiệt!
Xếp bút nghiên theo việc đao binh.( copy thơ...)
Nam Quan ải rập rình nào biết...
Trống kèn khua chào đón nhiệt tình!
Qua truông mới rõ sự tình...
Đường dzô đã khó huống "xin" lối về???
Áo thư sinh chưa phai màu mực...
Giầy nhà binh Thủ-Đức mới toanh,
Nha trang Đồng-Đế vào hàng!
Cười như sắp đến thiên đàng mộng mơ?
Nào đâu biết ào ào lệnh vỡ...
Thiên đàng đâu toàn thấy "hung thần"?
Bày binh bố trận giăng giăng,
Hồn tiêu phách tán trời-trăng tối sầm!
Áo học trò khác chi áo trận...
Bê bết bùn tai tóc lắm lem,
Một trời hoa mộng êm đềm,
Vỡ tan tựa sét nổ rền bên tai!
Cả "trận địa" ngả nghiêng kinh hãi???
"Chàng là ai?" quên cả tuổi tên,
Trần gian-địa ngục hai bên,
Bò ra chẳng đặng đành"lên"chữ liều!
Một chữ liều "Cuốn theo chiếu gió"!
Nguời còn hơi ta rán tàn hơi...
Ngày đêm quằn quại tả tơi,
Tám tuần "trăng mật" đất trời đảo điên.
...................47 năm sau.
Thoáng nhìn lại bức hình năm cũ...
Tưởng rằng quên nào dễ gì quên???
Người còn kẻ mất buồn tênh,
Ước sao ta lại hồn nhiên thuở nào!
Cư-Nguyễn.
No comments:
Post a Comment