HAPPY MORTHER´S DAY!!
Mẹ luôn mong những người con của mẹ vá lại ngọn cờ thiêng để giải quyết hết các nghịch lý đang còn tồn đọng ở VN hiện nay.
Chiến trận đã qua, tù đầy để trả món nợ ta đã nặng tay với kẻ thù cũng đã xong. Bổn phận với gia đình ta cũng đã hoàn tất .Bây giờ ta sống thong dong!
Nhưng hơn 90% giấc mơ trong khi ngủ cũng chỉ là hình ảnh chiến trận và những khổ đau bị hành hạ trong nhà tù của kẻ thù .Không hiểu có phải là triệu chứng của căn bệnh PSTD (Post traumatic stress disorder)khi đã phải trải qua những biến cố kinh hoàng ,nguy hiểm ,và sợ hãi.Tôi đang bình tĩnh đối phó với nó bằng những suy nghĩ lạc quan ,hãnh diện những việc ta đã làm đã vượt qua.Luôn tích cực trong suy nghĩ không buồn chán .Ta đã từng vượt qua được trong những khoảnh khắc khó khăn nhất thì bây giờ không thể bị hạ gục .
Tôi đã tự hãnh diện đơn vị mình phục vụ ,coi năm tháng tù đầy như một chiến công .Thẳng người và ngẩng mặt!Một cuộc chiến cuối cùng của đời tôi!
Người Lính Già Tqlc
Người ta đã đem tôi ra khỏi quân ngũ nhưng đã hơn mấy chục năm trời qua quân ngũ chẳng bao giờ xa tôi, cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ và yêu quý cùng trân trọng nó...
Nỗi Buồn Cố Hương
Tối nay trăn trở trong lòng
Ra ngoài đổi gió nhìn dòng đời trôi
Bầu trời sao sáng tuyệt vời
Hòa cùng với gió buồn đời tha hương
Trên trời muôn triệu vì sao
Bùi ngùi ngẫm nghĩ tại sao thế này
Những đêm canh gác tiền đồn
Bốn bề yên lặng giờ hồn ở đâu
Một mình ôm súng ngồi canh
Lắng nghe gió thổi trời xanh núi rừng
Ôi thương ôi nhớ rất nhiều
Những ngày tháng cũ bao điều nhớ nhung
Cũng trời cũng đất cũng Sao
Thèm tình đồng đội có nhau một thời
Tối nay trong mái hiên nhà
châm thêm điếu thuốc thân già cô đơn
Bây giờ cũng lại nhìn trời
Nửa đêm trăng sáng nhớ lời hẹn xưa
Nhìn sao để nhớ quê hương
Để tìm chiến hữu người thương chốn nào
Dẫu rằng sao tận chân trời
Lúc mờ lúc tỏa thương đời lưu vong
Mượn sao để gửi tấm lòng
Mang về chốn cũ cả dòng nhớ nhung
Mặc dù nay tuổi về chiều
Tấm lòng vọng quốc mong nhiều trong tôi
Nhớ thời leo núi băng rừng
Nhớ đời quân ngũ… tưởng chừng đã quên…
Người Lính Già TQLC T.TT
“Nỗi Nhớ Thương Xưa”
Nặng Trĩu Niềm Đau
Tôi đứng bên này bờ biển Thái
Cách xa đất mẹ mịt mù khơi
Nhưng tim cùng mắt nhìn ra biển
Cố gắng thử xem… thấy được gì
Xanh vẫn là mầu xanh biển cả
Gió vẫn là gió thổi trời xa
Chim vẫn là chim nơi đất khách
Trố mắt cố nhìn … biển vẫn xanh…
Tôi đứng bên này vòng trái đất
Nửa phần che khuất đất nước tôi
Mênh mông biển cả trong tầm mắt
Sóng nước vỗ bờ… nỗi nhớ thương
Chim ơi gió thổi nào có biết
Tiềm thức tâm tư của một thời
Đứng nhìn luyến tiếc cùng thương nhớ
Chỉ biết gửi lòng … theo hải âu …
Gió biển rạt rào… đôi chân ướt
Muối mặn khô dần ở dưới da
Còn Tim khối óc … sao khô được
Nỗi nhớ quê nhà… vọng cố hương…
Người Lính Già TQLC T.TT
“Nỗi Nhớ Thương Xưa”
Nó nằm đó, tôi đứng đây chào Nó
Nó sặc cười tuôn chảy những vần thơ. (Cảm ơn mày nhớ tế tao)
Tháng tư về sao bỗng thấy “ngu ngơ”
Còn đâu nữa những ngày xưa oanh liệt!
CÁM ƠN MÀY NHỚ TẾ TAO
ĐM....tao nằm dưới ba tấc đất
Mày tế tao cũng muốn đội mồ lên
Rót cho đầy ...ực cái kẻo tao quên
Con bà nó....cái bia...tao đâu mất!
ĐM....sau 75 đất còn mà rất chật
Nó trồng cây...che mất khoảng trời xanh
Tao nằm đây né gốc rể vây quanh
Con bà nó...tao không cần mày nói
Lên thăm tao cũng khó thiệt cho mày
Nghĩa trang nầy tao vẫn cứ nằm đây
Thèm rượu đế mà mày thì mất biệt
ĐM....nó ...mày cho tao nói thiệt
Tao với mày sống chết cũng như nhau
Cũng dấn thân máu thấm mảnh chiến bào
Cũng tê liệt ra vào trò sinh tử
Tao chửi thề ...quên đi ngày bất tử
Nghĩa dũng đài làm sĩ tử đề tên
Mộ cỏ xanh nay mất mẹ nó nền
Cây phủ lối mày lên tìm hơi mệt
Rót cho tao một ly lòng tha thiết
Uống chúc mừng tình huynh đệ chi binh
Cụng cái coi cho thỏa chí tang bồng
Say hay tỉnh một lòng theo vận nước
Tao phân nửa dành cho mày phân nửa
Tao với mày tròn lời hứa núi sông..
kha kha kha….
Hành trang của "bên thua cuộc" như chúng tôi, những đứa con của mẹ vẩn không chạy trốn bóng đêm vẩn âm thầm lên đường, tiếp tục việc khử bạo, diệt thù đúng với điều tâm niệm thứ nhất của những binh sĩ VNCH:
Đúng vậy,!! Tự Do và Dân Chủ chỉ đến bằng đấu tranh, không ai cho không biếu không. Thế nên những người chiến sĩ VNCH chưa nhận được lệnh giải ngủ, vẩn phải cầm bút thay súng cá nhân, bước vào mặt trận mới là đi tìm ánh bình minh cho dân tôc.
Cuộc chiến cho dù đã ngưng tiếng súng sau ngày 30.4.1975, nhưng tổ quốc và dân tộc chúng ta vẩn chưa có tự do, công bằng và dân chủ, nên chúng ta vẩn chưa hoàn thành trách nhiệm của ngưòi lính VNCH. Nay trong thân phận bên thua cuộc, hãy cùng nhau cất tiếng nói cho dân ta biết, chúng ta chưa bao giờ hổ thẹn là những người "bên thua cuộc" , chúng ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc., vẩn tiếp tục tiến vào mặt trận văn hoá chính trị....
Hãy san sẻ niềm tin đến cho mọi người: dân tộc chúng ta rồi đây sẽ có ngày được hồi sinh !!!
Nhân mùa kỷ niệm 48 năm Quốc Hận, người lính già xa quê hương không quên thắp nén tâm hương cho tất cả quân, cán, chính VNCH đã tuẫn quốc trong suốt chiều dài cuộc chiến chống sự phá hoại và xâm lược của cộng sản Bắc Việt.
Người lính già xa quê hương, Trịnh Khánh Tuấn 29.4.2023
Nguoiviettudo
NƯỚC MẮT THÁNG TƯ
•••
Tháng Tư tôi ở bên trời
Có hai con mắt khóc người một bên
Khóc bia mộ lạnh hoang tàn
Nghĩa trang người Lính hai hàng sót sa
Khóc em thân xác biển xa
Vùi trong tủi nhục tan hoà núi sông
Khóc ai nằm giữa trống không
Tượng đồng trầm lặng một ngày tháng xưa
Khóc anh chết dưới ngọn Cờ
Máu hoà đất lạnh đợi giờ hiển linh
Khóc cha tù ngục nhục hình
Cả sông núi cũng lặng thinh cúi đầu
Tháng Tư buồn để ở đâu
Tháng năm qua vẫn nỗi sầu mất Quê
Hôm nay nhắc lại lời thề
Dù trăm năm cũng sẽ về phục khôi
Việt Nam sông núi tôi ơi
Cờ Vàng chính nghĩa đất trời nở hoa

Trần Tưởng Hoàng Kevin
(Mây Bay Khắp Trời)
April 25th. 2023
Cao Tran
RƯỢU ĐẮNG
Tao trung úy, mày cũng lon trung úy
Mày vá xe, tao thì sửa quẹt gas
Nhớ hôm nào hai đứa ở trại ra
Như hai con khỉ già quá trời, quá đất...
Nhớ những năm còn xông pha trận mạc
Giờ mày cầm ống bơm ngồi ủ rũ bên đường
Tao sướng hơn mày một chút vẫn ngon
Bơm hộp quẹt kiếm vài đồng tiền lẻ
Có những bữa trời mưa, hai thằng ế
Kệ mẹ đời làm ly đế lai rai
Tao với mày màu tóc vẫn chưa phai
Mà đôi mắt đã như già trăm tuổi
Mới cười đó rồi thở dài tiếc nuối
Nhớ mấy đứa bạn thân bỏ xác ở Hạ Lào
Thằng chết Khe Sanh, thằng rớt mạng A Sao..
Tao với mày sống dai như đỉa đói
30/4 trời đất mù lửa khói
Quân tan hàng dần rời khỏi thành đô
Hai thằng mình còn mẹ già, em thơ...
Đâu đành đoạn bỏ đi coi sao được
Chiều Sài Gòn ngoài trời mưa như trút
Đời buồn như chim nhỏ lạc nẻo về
Hai đứa ngồi bên ly rượu đầy vơi
Hơi rượu đắng hay lòng mình đắng ngắt...???
Cao Tran
Cong Pham
Đoạn Kết
Tao gói mày tạm vào chiếc poncho
Tao phải tiếp những việc còn dang dở
Đạn vẫn réo, một góc rừng toạc vỡ
Quê hương mình đang khóc giọt hờn căm.
Tao sẽ quay tìm lại chỗ mày nằm
Kể mày nghe đoạn đường tao đã trải
Thân chinh chiến đang lâm vào khổ ải!
Đạn hết rồi, gươm, súng gãy, tàn hơi…
Tiếng súng còn vọng lại khắp nơi nơi
Những tiếng súng nghe biết từ một phía
Ta thất thế đừng nói dù chính nghĩa
Tao còn đây mà như đã chết rồi!
Bạn bè ta như chim lạc giữa trời
Manh áo trận tả tơi trong cơn bão
Tàn cuộc chiến những ai còn tiết tháo?
Ai công hầu khanh tướng cũng vậy thôi.
Tao tiễn mày bằng giọt nước mắt rơi
Giọt nào cho quê hương ngày mạt vận
Giọt nào cho chúng ta? Người thất trận…
Giọt nào cho phố xá? Cảnh điêu tàn!
Thôi hết rồi bài hành khúc dở dang
“Ta quyết chiến không hề chiến bại…”
Hướng mặt về phía trời xa biên ải
Bạn bè ta còn không có nấm mồ.
Mày nằm đây, im trong tấm poncho
Nhưng thân phận của chúng ta là một!
Lộc Nguyễn
(Đặc San Lâm Viên)
at Tuesday, April 25, 2023
Hoàng Nhật Thơ
“ĐỪNG TIN NHỮNG GÌ...” GIỜ BIẾT NÓI SAO...
Đi “cải tạo” mà như thế này nhỉ
Mối hận này mãi mãi không hề quên
Sống từng giờ...ôi hơi thở bấp bênh
Biết khi nào nó gọi tên vĩnh biệt
Thằng còn sống nửa đời cuối bị liệt
Về nhà nằm thoi thóp hại mẹ cha
Hận lũ giặc đã dẫm nát sơn hà
Thương dân tộc xót xa...dòng lệ chảy
Nhớ tháng ngày “cải tạo” mà kinh hải
Bọn giặc thù tra tấn...ác nào hơn
Nuốt vào họng từng giọt máu uất hờn
Ôi thân phận của những người thua cuộc
Lời của sếp chỉ một câu không thuộc
“Đừng tin những gì..” giờ biết nói sao
Để bây giờ hàng ngày nuốt máu trào
Thương quê hương...nghẹn ngào vì “giải phóng”
Bao bạn tù đã giã từ cuộc sống
Bị hành hình, ốm đau chẳng thuốc men
Thằng bị bắn...bóng tối phủ đêm đen
Thằng hết thở...giặc gọi tên ngoan cố
Thằng còn sống trở về do phần số
Chẳng ra người...ma cũng chẳng ra ma
Nhìn quê hương...lòng dâng tràn xót xa
Tiêu tất cả...giặc gọi là “giải phóng”
4-26-23
Hoàng Nhật Thơ
TAO THĂM MẦY
Mầy nằm đây :"vị quốc vong thân"
Tao đứng đấy:"thành tên chiến bại"!
Ngậm ngùi ngây dại tháng tư đen
Đời điểm tô mấy phen tủi nhục
Lúc xuống mồ mả cũng chẳng yên
"Bà mẹ nó" ...tên mày đâu mất
Chúng san lấn nên giờ rất chật
Nhớ ...một thời ...khói lửa vây quanh
Từng mét vuông quyết tử tranh giành
Anh hùng nào ...mà không rơi lệ
Khóc cho mầy ngồi nghe tao kể
" Con bà nó " ... cho tao nói thiệt
Sau bảy lăm tao đi biền biệt
Biết mầy đâu để đến thăm nhau
Thuở hiên ngang máu thấm chiến hào
Quyết ra vào như trò sinh tử
Đến thăm mầy nghĩa cử chi binh
Ôn lại kỷ niệm xưa đời lính
Cạn đi mầy ... tình thêm thắm thiết
Còn tiếc thời tóc đã phai sương
Mầy nằm đây chẳng có hương khói
Nói thêm buồn mầy đừng trách tao
Nghĩa Dũng Đài mầy nằm ở đây
Thèm rượu đế mà tao mất biệt
Tiếc thời gian bụi phủ mịt mờ
Giờ trở lại âm dương cách trở
Thuở hiên ngang huynh đệ chi binh
Cạn ... nghĩa tình uống đi chiến hữu .
Nam Sơn Lê
Sông Lô Lê Nam Sơn
Em ạ, tháng tư đào lại nở
Hoa táo, hoa lê trắng cả vườn
Đó đây sương tuyết còn vương vãi
Có kẻ ngậm ngùi nhớ cố hương
Em ạ, tháng tư về buồn lắm
Gợi nhớ bao nhiêu cảnh thảm sầu
Của một thời xa tàn chinh chiến
Người dân ngơ ngác biết về đâu
Em ạ, tháng tư lạc mất nhau
Mỗi người mỗi ngả mỗi niềm đau
Đưa chân phó mặc đời vô định
Tứ tán phương trời cuộc bể dâu
Em ạ, lâu rồi thân đất khách
Tháng tư gợi lại nỗi sầu thương
Ngóng về cố lý xa xôi quá
Mờ khuất chân mây vạn nẻo đường
Xẻ nghé tan đàn từ độ ấy
Em ạ, xa quê đã bấy lâu
Nắng tháng tư về không đủ ấm
Những đời lưu lạc mãi tìm nhau
Từ hải ngoại về thăm quê phố cũ
Đóng góp tiền tài cho lũ dép râu
Những Việt Kiều đã quên mối thù sâu
Đời tủi nhục sau ngày miền Nam đổ !
Áo gấm về làng, nhiều anh hớn hở
Pháo nổ đì đùng, miệng xổ như điên
Nào rằng ta thành đạt lắm bạc tiền
Quyền trong tay cả trăm thằng thợ Mỹ !
Có anh khoe là kỹ sư, bác sĩ
Chủ hãng thầu xây cất công trình cao
Dấu tiệt cái nghề trồng hàng rào
Làm phụ bếp, cu li rửa chén bát !
Có anh Hát-Ô đã già vẫn khát
Vị sữa tươi thơm ngát mùi quê hương
Muối mặt về xin xỏ chút tình thương
Của mấy cô nàng tuổi hàng con cháu !
Có anh về theo tiếng gọi đầu nậu
Hùn hạp tiền tài mong tậu công danh
Chẳng màng chi đâm lén kẻ đấu tranh
Đang sống chết mưu giành quyền Dân chủ !
Có chị về xum xoe là triệu phú
Chủ chợ, nhà hàng, giám đốc công ty
Đã sớm quên hận cũ bị Cộng đì
Lầm than khổ những ngày "kinh tế mới" !
Có chị về góp bàn tay múa rối
Mở "Phở Ta" như Phó Tổng Cao Kỳ
Mặc kệ đời phán xét, lịch sử ghi
Ung dung giúp tiền chi ngân sách Đảng !
Ôi, "Việt Kiều" tìm quên đời tỵ nạn
Làm chuyện buồn ô nhục đến thế sao !?
Mới ngày nao còn nguy khốn thét gào
Bị trù dập, nát tan nhà, trốn chạy !
Đã lắm thương đau quê hương giặc xoáy
Phá nát cơ đồ Nước Việt Rồng Tiên
Sao nỡ tạo thêm những nỗi ưu phiền
Nhục Tiên Tổ, bại vong nền đạo lý !
Xin làm ơn bớt về quê một tí
Vui thú gì khi ăn bát canh sâu
Hoan lạc rồi chỉ thêm khổ, thêm sầu
Thêm nghiệp chướng trên đầu dân tộc Việt !
Việt kiều ơi ! Xin giữ gìn khí tiết
Sống hiên ngang cho khỏi hổ non sông
Sống trung kiên cho khỏi nhục giống dòng
Sống bất khuất mới mong ngày Phục Quốc !
Hoàng trọng Thanh
No comments:
Post a Comment