Wednesday, June 25, 2025

24. THƠ NHẠC Hoàng Nhật Thơ

 
 
 
 ------------------
 
--------------------------
Hoàng Nhật Thơ
Anh trở lại sau nhiều năm tù ngục
Em bàng hoàng cứ ngỡ trong giấc mơ
Em ôm anh mà vẫn cứ không ngờ
Em đứng lặng hằng giờ nghe lệ đổ.
Nước mắt rơi đẫm ướt ngày tái ngộ
Ta nhìn nhau nghẹn nói chẳng thành câu
Mặt hai ta giờ chằng chịt vết sầu
Sầu vận nưóc, sầu dòng đời thống khổ.
Ngày anh đi ... Em bồng con khóc tiễn
Đứa con thơ ngơ ngác ngó cha đi
Con vẫy tay, em nghẹn biết nói gì
Anh quay lưng giấu đi dòng lệ nóng.
Anh trở lại ... thời gian như chiếc bóng
Anh vào tù thoáng đó hơn chục năm
Em nuôi con trong nước mắt âm thầm
Thân xơ xác dập bầm lề cõi sống.
Đứa con thơ ngày xưa giờ khôn lớn
Nó ôm anh ... lệ chảy gọi tiếng Ba
Anh ôm nó ... đôi mắt cũng nhạt nhòa
Gọi tiếng con ... xót xa thân con trẻ.
Anh vào tù lúc em còn son trẻ
Chờ đợi anh, tần tảo nuôi lớn con
Dòng mồ hôi trên thân xác hao mòn
Để đổi lấy cháo cơm giành hơi thở.
Con lớn lên trong tuổi đời bỡ ngỡ
Tuổi thơ ngây ... Con hỏi mẹ "cha đâu ?"
Em nghẹn ngào cố ngăn giọt lệ sầu
Buồn khẽ nói "Cha con ... tù cải tạo !".
Có những đêm gió rì rào, mưa đổ
Con giựt mình mớ hỏi mẹ "cha đâu ?"
Em ôm con ... ngực nghẹn cả khối sầu
Dòng lệ nóng nhạt màu manh chiếu rách.
Con lên năm những ngày mưa tí tách
Giúp mẹ hiền kiếm gạo quãng ngày thơ
Mái học đường sách vở chỉ là mơ
Khi lý lịch ... giặc ghi "gia đình NGỤY".
Hai mẹ con ... Mẹ gầy, con tiều tụy
Bên đèn mờ cơm chan lệ xót xa
Nhớ thương anh ... mi khép, mắt nhạt nhòa
Anh tù Bắc ... đường xa sao em tới ...!
Mẹ con em sáng không no, chiều đói
Tiền đâu mà dành để đi thăm anh
Anh tù nhỏ tận đất Bắc rừng xanh
Em tù lớn quê hương ... Tù "Thù Hận".
Thời "bao cấp"(1) ... Dân Miền Nam lận đận
Sáng sắp hàng chờ đợi rất tự do
Chờ đến chiều để mua lon bo-bo
Cầm "hộ khẩu"(2) đứng co ro mưa đổ.
Từ "Giải phóng" ... Cả Miền Nam thống khổ
Cuộc đổi đời ... máu, lệ ngập tràn lan
Bởi bàn tay khát máu, lũ bạo tàn
Đi gieo rắc kinh hoàng hô "Chống Mỹ".
Anh trở lại ... mình cùng thoi thóp sống
Anh đạp xích-lô mưa nắng lang thang
Em gánh khoai mời gọi khắp xóm làng
Mua thêm sách ... đêm về dạy con học.
Đã qua rồi hơn mười năm "học tập" (3)
Nuốt vào lòng dòng dĩ vãng tang thương
Sống lất lây trên tan nát quê hương
Mà lũ giặc gọi "Thiên đường cộng sản".
Trên chuyến bay ... Trời Tự Do hé mở
ODP (4) ra đi diện H.O (5)
Giọt nước mắt gởi lại thiên đàng ......
Thiên đàng Máu, mồ chôn vùi dân Việt.
Dec 2, 2012
Hoàng Nhật Thơ
 --------------------------
Hoàng Nhật Thơ
LŨ GIẶC CON...
Lũ giặc con xâm lăng từ miền Bắc
Theo lời Bác được Sinh Bắc Tử Nam
Để hoàn thành cuồng vọng mộng xâm lăng
Đám con nít biết gì đâu chiến đấu
Đánh miền Nam cho Nga, Tàu...Đảng giấu
Đảng tuyên truyền chống Mỹ...cứu miền Nam
Dân miền Nam thịnh vượng...(nhờ) Mỹ xâm lăng
Xây hạnh phúc trong hoà bình dân chủ
Thanh thiếu niên miền Bắc...Đảng ru ngủ
Không đi B...khoai củ chẳng có ăn
Cúp hộ khẩu...gia đình đói nhăn răng
Nếu tắt thở...Đảng phát bằng liệt sĩ
Giặc ngỡ ngàng khi vào Nam...đánh Mỹ
Mỹ kềm kẹp...dân Nam sống tự do
Đâu như dân Bắc sống kiếp trâu bò
Đời cơ cực co ro...Đảng đánh Mỹ
Giặc vào Nam..hy sinh thành liệt sĩ
Thằng bị thương...Đảng lo thủ tiêu..,xong
Mang về chi...cho gia đình buồn lòng
Nặng kinh tế..quốc phòng của Bác, Đảng
Đây vinh quang của Thiên đường cộng sản
Trên đất Bắc chẳng bóng dáng thương binh
Làm sao có khi Đảng quá thương tình
Thủ tiêu liền đúng quy trình của Đảng.
Cán binh ơi...đã hiểu chưa cộng sảng
Từ sau ngày “giải phóng” cướp miền Nam
Lãnh đạo xưa giờ chễm chệ ngồi làm
Tư bản đỏ ngu sao hô đánh Mỹ
7-19-22
Hoàng Nhật Thơ
------------------------- 
Xin Huynh Cong
ANH TRỞ LẠI.
Anh trở lại vùng hành quân lối cũ
Không Balô, chẳng súng đạn, giày sault
Đi giữa hàng AK của lũ giặc Hồ
Chân nặng bước cơ hồ như gục ngã
Ngày Ba Mươi...quân lệnh nào nghiệt ngã
Lệnh quy hàng bức tử súng rời tay
Ngày Ba Mươi "giải phóng" cũng là ngày
Mất tất cả...kể cả quyền được sống
Hơi thở cạn...nơi núi rừng lạnh cóng
Nhìn gông xiềng...xích "cải tạo" chung thân
Cạn mồ hôi, hơi thở cũng cạn dần
"Nhờ" chính sách "khoan hồng" của Bác Đảng
Tháng Tư Đen cả miền Nam kinh hoảng
Người chen người di tản chạy thoát thân
Người tuẫn tiết...sống mãi trong lòng dân
Kẻ ở lại đi dần vào lao lý
"Đừng nghe những gì..." ôi thật chí lý
"Mà hãy nhìn kỹ ..." lũ khỉ f***cking do
Ôi quê mẹ nào khác một ngục tù
Nhờ ơn Đảng "đỉnh ngu" không đối thủ.
March 17, 2017
Hoàng Nhật Thơ
-------------------------- 
 
Hoàng Nhật Thơ
ÁO MỎNG QUA CẦU...
Em áo dài mỏng qua cầu
Mưa rơi ướt áo gieo sầu lòng anh
Em mặc chi áo mỏng manh
Anh giữ hình ấy trong anh si tình
Tình chiều cuối hạ đổ mưa
Dáng em mờ ảo anh vừa đắm say
Thời gian mộng tưởng tháng ngày
Mỗi lần hồi tưởng ngất ngây để buồn
Chiều nay nhìn giọt mưa tuôn
Nhớ chiều mưa ấy ôi buồn làm sao
Biết còn có dịp gặp nhau
Hay lần gặp đó ngàn sau nhớ Hoài
6-26-21
Hoàng Nhật Thơ
----------------------------- 
 
"Người Lính VNCH... Tôi Nợ Anh"

Hoàng Nhật Thơ (2009)
Anh lớn lên ... quê hương dày lửa khói,
Sách vở buồn ... chữ nghĩa dở dang rơi,
Mực chưa vơi ... gát bút ... bước vào đời,
Trường nghiêng nắng ... Ve ngân lời từ giã !
Mái trường yêu ... áo thư sinh ... gởi lại,
Những phương trình, hàm số ngỗn ngang vương,
Tấm bảng đen buồn im lắng trên tường,
Vết phấn trắng ... học đường ... bao kỷ niệm !
Nắng quân trường ... tháng ngày dài huấn nhục,
Đêm di hành lạnh buốt dưới mưa rơi,
Da sạm đen ... mầu nắng đổi cuộc đời,
Người lính mới ... ca vang lời sông núi.
Anh bước đi hơn nửa vùng đất nước,
Treo cuộc đời trên đầu súng ... mong manh,
Tấm poncho che hạnh phúc dân lành,
Bùn vương gót ... thơm đồng xanh lúa mới.
Hai mươi năm ... Anh chưa tròn giấc ngủ,
Vì đạn thù vẫn cày nát quê hương,
Bước quân hành ... ngọn cỏ đọng giọt sương,
Anh dừng gót ... hậu phương ... hoàng hôn phủ.
Sông Bến Hải ... lửng lơ buồn im lắng,
Chảy ngăn đôi ... đau xót Mẹ Việt Nam,
Gót giày Saut in dấu nẻo quan san,
Ngăn cuồng vọng lan tràn từ phương Bắc.
Huế cổ kính ... Kinh Đô Nam Quốc Việt,
Cầu Tràng Tiền nghiêng bóng nước Hương Giang,
Tết Mậu Thân ... giặc đốt phá điêu tàn,
Chiếc cầu gãy ... Anh bàng hoàng chua xót !
Ôi Quảng Trị ... Cổ thành nghiêng đổ nát,
Máu của anh ... từng viên gạch đỏ loang,
Anh hiên ngang dựng lại ngọn cờ vàng,
Cờ phất phới trên hằng ngàn xương trắng !
Phá Tam Giang lững lờ theo năm tháng,
Ngược xuôi giòng len rừng lá xanh xanh,
Lá hằn ghi ... muôn vết tích quân hành,
Sông in bóng ngàn hùng anh nước Việt.
Đồi Charlie chiều rừng xanh bão lửa,
Nắng hạ buồn đưa tiễn cánh dù hoa,
Hè bảy hai (72) ... bao tang trắng ... lệ nhòa,
Anh gãy cánh ... xót xa người ở lại.
Tống Lê Chân ... pháo đạn thù bao phủ,
Năm trăm ngày tử thủ ... thức trắng đêm,
Chí hùng anh ... đôi chân cứng ... đá mềm,
Anh ngạo nghễ giữa muôn trùng quân giặc.
An Lộc Địa ... chín mươi ngày rung chuyển,
Hằng trăm ngàn đạn pháo ... máu xương rơi,
Anh hiên ngang sừng sững với đất trời,
Anh vẫn sống với cuộc đời đáng sống !
Anh nổi trôi bồng bềnh trên sóng nước,
Mộng hải hồ ... áo trắng giữ quê hương,
Trường Sa buồn ... máu nhuộm đỏ đại dương,
Anh nằm xuống ... tang thương lòng biển mẹ !
Lững lờ mây ... xé trời nghiêng cánh sắt,
Anh tung hoành ngang dọc giữa không gian,
Giữ quê hương ... diệt lũ cộng bạo tàn,
Giáng những trận kinh hoàng trên đầu giặc.
Màn đêm buông ... những Kinh Kha thời đại,
Đang âm thầm trên đất giặc hiểm nguy,
Vì quê hương ... anh nào có ngại gì,
Trai thời loạn ... mấy người đi ... trở lại ...
Hai mươi năm ... Anh miệt mài đi mãi,
Chưa một lời than thở ... kiếp chinh nhân,
Máu tuôn rơi ... thịt nát ... không ngại ngần,
Vì Tổ Quốc ... chưa một lần buông súng.
Tháng Tư Đen ... Ngày Ba Mươi ... gãy súng,
Giặc Hồ vào ... máu nhuộm đỏ quê hương,
Đôi dép râu mang chủ nghĩa bạo cường,
Gieo tang tóc ... xây thiên đường bằng máu !
Cuộc đời anh chôn vùi theo vận nước,
Người quyên sinh tuẫn tiết với non sông,
Hồn lửng lơ nhìn đất mẹ ... đau lòng,
Khóc nước Việt chìm trong giòng huyết lệ !
Kẻ sa cơ ngẩng cao đầu bất khuất,
Nơi pháp trường ... trước mũi súng cộng nô,
Anh hiên ngang đả đảo lũ giặc hồ,
Rồi gụt ngã theo cơ đồ mệnh nước !
Người ở lại ... chuỗi ngày dài lao lý,
Trong gông cùm, tra tấn ... máu thịt rơi,
Ôi đớn đau ... đói khát ... thân rã rời,
Anh uất hận lìa đời trong ngục tối !
Kẻ lết lê bên lề của cõi sống,
Tấm thân tàn nương trên mảnh mo cau,
Nửa đôi chân ... vết thương rỉ máu đào,
Tháng Tư đến ... lệ trào trong giấc ngủ !
Loài quỷ đỏ trả thù trên xác chết,
Nghĩa trang buồn ... chúng tàn phá tan hoang,
Xác thân anh trong cát bụi thời gian,
Giờ trơ trọi mảnh xương tàn ... mưa nắng !
Người còn sống giống như người đã chết,
Khác nhau chăng ... một xác chết biết đi,
Mất quê hương ... Anh còn lại những gì ...
Ngoài kỷ niệm khắc ghi vào quân sử !
Ba mươi bốn năm ... lạc loài viễn xứ,
Đếm tháng ngày trên những bước lưu vong,
Tôi nợ Anh ... nghe ray rức trong lòng,
Vong Quốc Hận ... sục sôi giòng máu nóng !
Tôi nợ Anh ... nhịp quân hành rộn rã,
Ánh đuốc thiêng ... khúc hát khải hoàn ca,
Tôi nợ Anh ... nợ nước với thù nhà,
Món nợ đó ... Tôi thề sẽ phải trả ...
Món nợ đó ... Tôi thề sẽ phải trả ...
Trả cho Anh và Tổ Quốc Việt Nam./.
Hoàng Nhật Thơ (2009)
-------------------
 
Hoàng Nhật Thơ
MẸ ƠI MẸ....
Nấm mộ hoang đến nay nửa thế kỷ
Từ “Mùa Hè Đỏ Lửa” bảy mươi hai
Lòng đất mẹ đã ôm trọn hình hài
Đứa con mẹ...mới ngoài hai mươi tuổi
Vì quê hương...có ngờ đâu một buổi
Con hy sinh...gởi thân xác rừng sâu
Mẹ nào biết...mòn mõi chờ bạc đầu
Mẹ tự hỏi....”con lâu chưa về phép ?”
Chiều hôm nay là chiều ba mươi tết
Mẹ thẫn thờ nấu bánh tét chờ con
Bếp lửa tàn...mẹ thức đêm mõi mòn
Canh nồi bánh...chờ con yêu của mẹ
Bánh tét chuối...để dành cho con mẹ
Mỗi Xuân về...con của mẹ thích ăn
Xuân năm nay...sao con chẳng về ăn
Con cũng chẳng về thăm người hiền mẫu
Mẹ ơi mẹ...mẹ yêu nào có biết
Con xa rồi...từ đây chẳng về thăm
Nơi rừng hoang...con lặng lẽ âm thầm
Đã đền đáp nợ núi sông...Vĩnh biệt
Buồn nào hơn...đời sinh ly tử biệt
Con bất hiếu để mẹ mãi ngóng trông
Đã từ lâu...chẳng một cánh thư Hồng
Gởi thăm mẹ...dáng lưng còng...đầu ngõ
Từ xa xôi...rừng hoang...mộ đất nhỏ
Dân đi rừng sưởi ấm con...nén hương
Phủ tấm nylong...phủ cả trời thương
Cho con mẹ đang trên đường miên viễn
Kể từ đây...con xa mẹ Vĩnh viễn
Lòng hiếu tử xin hẹn kiếp lai sinh
Ở kiếp sau...nơi nước Việt thanh bình
Con bên mẹ nguyện trọn tình mẫu tử.
5-20-21
Hoàng Nhật Thơ
--------------------- 
 
Hoàng Nhật Thơ
Posted on April 24, 2013 by Lê Thy

Hơn nửa kiếp, từng đêm dài trăn trở
Trong màn đêm, giọt lệ lén buồn rơi
Nuốt hờn căm, uất nghẹn hơn nửa đời
Manh áo vá tả tơi thân rách nát.
Mười năm trời, bao lần bươi đống rác *
Sống cầm hơi … khoai hẩm, hạt bo-bo
Ngủ bụi bờ, thân buốt giá co ro
Phổi khô cạn … từng cơn ho chợt đến.
Trong “biển máu” tang thương không bờ bến
Từ một ngày “Quốc Hận” Tháng Tư xưa
Ký ức buồn theo ngày tháng đong đưa
Nhớ ngày cũ nắng mưa thời binh lửa.
Cơm gạo sấy, lương khô ngày hai bữa
Nước sông hồ đỡ khát lúc dừng quân
Mảnh đất mẹ chai dày gót đôi chân
Đêm vọng gác Tống Lê Chân lộng gió.
Đời lính chiến, thân rày đây, mai đó
Đường chiến binh sương gió phủ đời trai
Gót chinh nhân xuôi ngược tháng năm dài
Gánh giang san quằn trên vai nặng trĩu.
Hai mươi năm đường chiến binh nào thiếu …
Bước quân hành của hằng triệu thanh niên
Hiến tuổi xuân, xương máu khắp mọi miền
Trên đất mẹ ưu phiền loang lổ … đạn.
Đường chiến binh bao lần đi tiễn bạn …
Nhận huy chương trong tư thế nằm nghiêm
Khoác áo quan, nó lặng lẽ im lìm
Lon “đặc cách” buồn kèm thêm chữ “Cố”.
Thương quê mẹ chiến chinh sầu vạn cổ
Trong hoang tàn máu đổ dựng cờ bay
Trận Cổ Thành, bao thằng mất chân, tay
Thằng lê lết ngày nay bán vé số …
Tháng Tư Đen đất trời như sụp đổ
Lệnh tan hàng uất nghẹn súng rời tay
Đời lết lê thoi thóp sống qua ngày
-------------
 
Hoàng Nhật Thơ
Tính đến nay đã ba mươi năm lẻ.
Nhìn quê hương nát tan … buồn lặng lẽ
Người chen người nối tiếp chuỗi tang thương
Dưới đỉnh cao của một lũ bạo cường
Bà cõng cháu khắp đường … bán vé số.
Dù nắng cháy, mưa dầm hay bão tố
Góc chợ chiều lặng lẽ bóng đơn côi
Nhớ ngày xa … lửa chinh chiến tan rồi
Sao hôm nay tim tôi còn rỉ máu.
Trên đất mẹ … đã một thời đổ máu
Mà giờ đây lê lết để nuôi thân
Thằng góc đường bán bắp … mất đôi chân
Thằng một mắt lưng trần bán chuối nướng.
Thằng đui mắt ru đời thân bại tướng
Lệ ngập lòng uất nghẹn … nghẹn lời ca
Đời nắng mưa hơn nửa kiếp không nhà
Nay hè phố, mai bến phà, góc chợ.
Quê mẹ ơi ! Con còn mang món “Nợ”
Nợ quê hương, dân tộc giống Tiên Long
Nợ tiền nhân … con để mất Non Sông
Thân vong quốc đau lòng buồn nghẹn tiếng
Tuổi thanh xuân lao mình vào cuộc chiến
Xa học đường, xa tất cả người thân
Súng trên tay “Bảo Quốc” với “An Dân”
Vui ngày tháng xa dần thời niên thiếu.
Mảnh đất mẹ giờ đây là manh chiếu
Ru mảnh đời bất hạnh khắp đó đây
Gượng lết lê tơi tả nuốt đắng cay
Chờ ngày mai Cờ Vàng bay “Phục Quốc”.
Tháng Tư Đen, ngày Ba Mươi … vong quốc
Hơn nửa đời uất nghẹn mãi trào dâng
Vết thương lòng … trăn trở nhức cả thân
Ngày tháng cũ nhòa dần chìm giấc ngủ !
HoangNhatThoSignature2
----------------------- 

No comments:

Post a Comment